Thật ra trước đây hắn đã từng tự mình lái du thuyền, bè trúc cỏn con này sao làm khó được hắn, nhưng không thể nói cho phu lang hắn được.
Lý Văn Bân sao lại không lo lắng, nhưng y cũng biết đây là chuyện mà Hạ Lâm Hiên phải làm.
Thứ trong tay bọn họ thật sự quá mức hấp dẫn, y quán trên trấn căn bản không thu nổi, còn khiến người khác thèm muốn, thương nhớ. 
Còn trấn Sơn Thủy là thành trấn giàu có nhất của Đông Túc châu, đem đồ tới đó bán không chỉ giấu được tai mắt người khác mà có thể bán được cái giá tốt hơn. 
Số tiền đó đủ cho Hạ Lâm Hiên mang Nặc nhi đi đổi hộ tịch, khiến cho bọn họ có cuộc sống ngày càng tốt hơn, dụ hoặc này làm y không thể cự tuyệt thêm.
Cắn chặt răng, y mạnh mẽ đè xuống lo lắng trong lòng, nghiêm túc nói “Ba ngày, Lâm Hiên, ta chỉ cho huynh thời gian ba ngày, nếu như đến lúc đó huynh còn chưa về ta sẽ đi trấn Sơn Thủy tìm huuynh.”
Nghe thấy lời này khiến sắc mặt Hạ Lâm Hiên thay đôi, đang định cự tuyệt thì nghe thấy phu lang mình nói tiếp “Huynh yên tâm, ta sẽ không đi đường sông, ta sẽ không để bản thân mình gặp nguy hiểm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play