Trương Hà cảm thấy bất ngờ, liên tục hỏi đã xảy ra chuyện gì, Hạ Lâm Hiên không nói gì thêm chỉ nói “Ca phu, Miễn Chi đi bên cạnh ta, ta chắc chắn sẽ không để em ấy gặp nguy hiểm nên huynh yên tâm.”
Cuối cùng hắn mới ngồi xổm lau lau nước mắt trên gương mặt nhỏ Nặc nhi “Nặc nhi ngoan, con đừng khóc, muộn nhất là ngày mai a phụ và a cha sẽ đón con về, được không?”
Nặc nhi lung tung mà lau nước mắt, há miệng ý nói a phụ không được gạt người.
“A phụ đồng ý với con.” Hạ Lâm Hiên trịnh trọng mà hứa.
Đối với một đứa nhỏ mà nói, dù chỉ xa người nhà một thời gian ngắn cũng làm nhóc bất an.
Lý Văn Bân nhìn bộ dạng cố gắng kiên cường của đứa nhỏ vì không muốn cho bọn họ lo lắng khiến hắn cực kỳ đau lòng. Nhưng không có cách nào, chỉ có thể dặn Trương Hà vài câu, nhờ hắn đừng để Nặc nhi bị lạnh.
Sau đó hai người cùng nhau lên núi, Hạ Lâm Hiên mang theo vũ khí phòng thân mà hắn có bên người, Lý Văn Bân cũng đeo giỏ cùng với cuốc nhỏ mà y thường xuyên đào thảo dược, lúc này phu phu hai người mới cùng nhau lên núi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT