Hạ Lâm Hiên thường xuyên nhắc nhở bọn họ chú ý dưới chân, cẩn thận đường đi, trong lòng hắn cũng thoải mái nên không muốn làm hai cha con mất hứng cũng không nói nhiều.
Sáng sớm không khí trong núi nhẹ nhàng, gió thổi nhẹ mát lạnh cũng có chút ẩm ướt bởi sương sớm.
Lý Văn Bân nhìn cảnh tượng trước mắt trong lòng y có chút tình thơ ý họa, bất quá chờ cho khi y nhìn thấy đám rau dại tươi xanh lập tức bật hình thức phu lang lo toan củi gạo mắn muối.
Hạ Lâm hiên thấy thế thì giữ lấy tay y cười nói “Hôm nay chúng ta đi phải đến chiều mới về, chờ khi nào về đào cũng không muộn.”
Hôm qua Lý Văn Bân không hề biết sẽ vào núi cả ngày, vội hỏi “Vậy cơm trưa thì làm sao?”
Bọn họ hai người lớn thì không sao, chỉ là để Nặc nhi chịu đói y không đành lòng.
Hạ Lâm Hiên thấy thế thì một tay dắt tiểu phu lang một tay dắt đứa nhỏ đi, cười nói “Yên tâm, ta đều chuẩn bị xong rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT