Lý Văn Bân dỗ cỡ nào cũng không được chỉ đành nhìn sang Hạ Lâm Hiên cầu cứu.
Mà hắn cũng không có cách nào, có thể nói hắn dù làm chủ gia nhưng một khi đứa nhỏ trong nhà khóc lên cũng không có biện pháp gì.
Hắn chỉ đành thỏa hiệp nói “Thôi, dù sao mới chuyển sang nhà mới còn chưa quen, mấy hôm nay chùng a phụ a cha ngủ chung, nhưng chỉ mấy ngày này mà thôi, sau đó phải tự mình ngủ biết chưa?”
“A phụ sẽ đem giường nhỏ của con đặt bên cạnh giường lớn, nhưng chờ sau này lớn hơn một chút, con phải tự ngủ riêng. Nam tử hán đại trượng phu, nếu nhưu ngay cả dũng khí ngủ một mình cũng không có thì sau này làm sao có thể bảo vệ được a cha, hửm?”
Chuyện phân phòng ngủ chính là vấn đề nguyên tắc, Hạ Lâm Hiên nói một lúc không nhịn được mà vẽ cái bánh lớn giảng đạo lý cho đứa nhỏ. 
Nhưng Nặc nhi chỉ vừa nghe thấy được pho phép ngủ chung thì bản thân đã leo tọt lên giường lớn, chui vào chăn không thèm để ý, căn bản không nghiêm túc nghe a phụ nói chuyện.
Thấy thế hắn cũng không biết nói gì thêm, bất quá sơn nhân ắt có diệu kế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play