Hạ Lâm Hiên cười khổ một tiếng “Cũng trách ta tự cho mình là thông minh. Vốn dĩ ta muốn dùng phép khích tướng lừa hắn ai mốn vố nhưng không nghĩ tới hắn vậy mà thật sự đi giết trâu."
“Trâu kia là Hạ Hải giết?” Trương Hà không ngờ tới hỏi.
Hạ Lâm Hiên gật đầu, bàn tay nắm lấy tay của Lý Văn Bân trấn an không để y kích động.
Thở nhẹ một hơi hắn bình tính nói “Trâu cày vốn có người thường xuyên thay phiên nhau trông giữ, bất quá ta có tâm nhãn của mình, Hạ Hải cũng có có biện pháp của hắn, hắn lừa người trông trâu bằng cách nói lý chính có việc tìm, để hắn giúp trông một lát không sao. Sau khi người đi hắn nhân cơ hội này đem trâu giết.”
“Chỉ tiếc thời điểm đó là ngày mùa, hắn mang theo một thân máu cùng với đầu trâu tìm ta khoe chiến tích không có bị người bắt gặp."
“Mà nói, biết con không ai bằng cha, lý chính vừa nghe người giữ trâu nói liền biết con trai mình gây chuyện lớn. Ông ta lần theo vết máu tìm tới lập tức đem ta bắt lại, bịt miệng rồi đưa tới từ đường tự nói ta chính là hung thủ giết trâu.”
“Cái gì?” Phu phu lý Văn Võ trăm miệng một lời mà kêu lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT