Hôm nay Lý Văn Võ cực kỳ cao hứng, đến ngay cả bữa cơm chiều cũng lôi kéo Hạ Lâm Hiên uống vài chén rượu, xong rồi còn thúc giục phu lang đến nhà lão bá đầu thôn mua thêm vò rượu mang về.
Trương Hà cũng không câu nệ, lần nữa mua rượu về sau đó lại mang hai đứa nhỏ đi ngủ rồi quay lại bàn cũng rót cho mình và Lý Văn Bân mỗi người một chén.
Hạ Lâm Hiên để ý, thấy y uống trên mặt không thể hiện gì chỉ sợ y khó chịu, chỉ để y uống thêm nửa chén rồi không cho uống nữa.
Trương Hà nhìn thế thì cười nói “Lâm Hiên yên tâm đi, từ nhỏ Miễn Chi đã là một con sâu rượu, tửu lượng so với chúng ta tốt hơn nhiều."
“Hả, có chuyện này sao?” Hạ Lâm Hiên nghe thế thì có chút ngoài ý muốn, vội vàng hỏi. 
“Hai nhà chúng ta trước đây là hàng xóm, nhà ta vốn là võ tướng thô kệch, còn nhà bọn họ một nhà đều là văn nhân nho nhã.”
“Mà võ tướng thì khác gì một đám sâu rượu, mà a cha ta cũng có một tay ủ rượu có tiếng. Sau này có một lần Miễn Chi trốn vào hầm rượu nhà ta, nếm thử một chút rượu ngon, lúc tìm thấy thì say bí tỉ đến ngủ mê mang, khiến chúng ta sợ hãi một trận. Nhưng ngươi đoán xem sau đó thế nào?" 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play