Mẹ Hàn đưa tiền cho Bạch Trà xong thì thấy hơi hối hận. Số tiền lớn như vậy, bà không lo Bạch Trà tiêu xài hoang phí mà sợ có người nhìn thấy Bạch Trà có tiền sẽ lừa gạt con bé. 
Nhưng giờ đây, bà thật sự không thể mở lời đòi lại số tiền đó. Bà chỉ có thể không ngừng tự nhủ, cứ coi như đây là một lần thử, nếu không được thì xem như mua một bài học.
Thế nhưng, bà vẫn không thể kìm được sự lo lắng. Thấy con gái sắp xếp đồ đạc chuẩn bị đi học, bà cuối cùng không chịu nổi nữa.
“Con muốn mang tiền đến trường sao?” Giọng mẹ Hàn có chút gấp gáp và hơi to. 
Vừa nói xong, bà đã hơi hối hận. Bà khụy nửa người xuống, nhỏ giọng nói: “Mẹ không có ý gì khác, chỉ là muốn nói với con, nếu con muốn mang tiền theo người, nhất định phải cẩn thận người xấu biết không? Tuyệt đối đừng nói cho người khác con có tiền.”
“Yên tâm đi mẹ, con sẽ không nói cho bất kỳ ai đâu!” Bạch Trà nở một nụ cười tươi rói. Sắc mặt cô hiện tại tái nhợt đến đáng sợ, nhưng nụ cười rạng rỡ như vậy khiến mẹ Hàn không khỏi thất thần.
“Con muốn đến trường sao? Tình trạng của con bây giờ không thích hợp để đi học đâu, đợi con khỏe lại rồi hẵng đi chơi với các bạn nhỏ, được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play