Cale có thể nghe rõ những tiếng hét từ những đám mây đen và sét đen. 

Aaaaaaaaa-

Aaaaaaaa-

Chúng chẳng khác gì tiếng gào thét phát ra từ tuyệt vọng đen, thế nhưng trong tai những người khác thì chỉ có tiếng “Ùngg” inh ỏi mà thôi.  

“… Phùuu.”

Cale thở hắt một hơi. 

Cơ thể cậu bắt đầu nóng lên. 

Cậu cảm nhận được nguồn sức mạnh ào ạt trong cơ thể mình. Lửa và ánh sáng không ngừng xung đột lẫn nhau, chúng len lỏi, xuyên qua các đường tĩnh mạch từ đỉnh đầu xuống từng ngón chân. 

– Nó đang tới. 

Ngay lúc Đá tảng Vĩ đại xen vào, Cale cúi đầu xuống. 

‘Chậc.’ 

Thấy Cale tặc lưỡi, Sao Trắng liền đá vào không khí khiến cơ thể cậu bật lên.

 “… Ngăn hắn ta lại!” 

Tiếng hét đến từ Rosalyn, người vẫn luôn túc trực bên cạnh Eruhaben như thể đang bảo vệ ông. Cả Mary và Choi Han đều lập tức hành động sau khi nghe tiếng hét của cô ấy. 

‘Không ổn tí nào.

Mình tuyệt đối không được để Sao Trắng tiếp cận cả Cale lẫn Raon.’ 

Lúc này không chỉ Choi Han, mà luồng aura đen bao bọc quanh thanh kiếm của cậu đều bộc lộ khí tức của nó – một sự hiện diện quá đỗi hung bạo.

Choi Han nhớ lại khoảnh khắc đụng độ với Sao Trắng lần trước, chính là lúc cậu đã bị hất văng bởi cú va chạm. 

‘… Hắn ta thông thạo kiếm thuật.’ 

Sao Trắng có kiếm kỹ điêu luyện. 

Lửa và sức mạnh hủy diệt của tự nhiên nằm trong thanh kiếm đó không phải là vấn đề. 

Cách đòn kiếm giáng xuống và chém đứt làn sóng vàng kim của Eruhaben. 

Choi Han hiển nhiên thấy được sự lão luyện không tả nổi bằng lời qua cú chém đó. 

– Choi Han, tên đó cũng có kinh nghiệm trong việc sử dụng ma thuật. 

Giọng nói của Rosalyn vang lên trong đầu cậu. 

Thông thường một con người không thể nắm trong tay cả hai kỹ năng về kiếm thuật và ma thuật, nhưng hắn lại tinh thông cả kiếm, ma thuật lẫn sức mạnh cổ xưa. 

‘… Mạnh thật.’ 

Hắn ta cực kì mạnh.

Siết.

Cậu siết chặt thanh kiếm của mình. Chân cũng như toàn bộ cơ thể cậu đang căng cứng do được bao phủ bởi phép thuật bay. 

Dù tất cả có hợp sức cũng chẳng thể động tới một sợi tóc của gã. Họ đang đối đầu với một kẻ như vậy. Chính vì thế, Choi Han buộc phải lao về phía Sao Trắng thật nhanh.

Pháp sư và Chiêu hồn sư. 

Kiếm sĩ có cách chiến đấu khác với hai người họ. 

Có thể nói, đó là lợi thế mà chỉ kiếm sĩ mới có được. 

Là việc họ sở hữu một loại vũ khí có thể chém sạch kẻ thù và đứng ở vị trí người tiên phong. 

Gần đây, không biết bao nhiêu lần Choi Han đã nghĩ rằng thật tốt khi chọn kiếm làm vũ khí. 

Bởi chính thanh kiếm đã cho cậu cơ hội được đứng ở vị trí tiên phong. 

– Bắt đầu nào. 

Choi Han lao về phía Sao Trắng ngay khi Rosalyn dứt lời. 

Thế nhưng sau đó, cậu buộc phải ngừng lại. 

“Raon!” 

Tiếng hét của Rồng cổ đại vang lên từ phía sau cậu. 

Nghe thấy tiếng hét, Choi Han lưỡng lự quay đầu, phóng tầm nhìn đến giữa đám mây đen và Rồng cổ đại, rồi đột nhiên trông thấy nhóc Rồng đang bay về phía Eruhaben.

“Ông!” 

Dù rất lo lắng cho Cale, nhưng Raon không thể phớt lờ khi Eruhaben gọi nhóc ấy. 

Trước đó, vào lúc Cale ôm lấy nhóc, Raon đã thấy cậu đan chặt tay vào nhau, cũng như tấm lưng chằng chịt sẹo của Eruhaben trước mặt hai người. 

“Ông có sao không?” 

Đôi mắt tròn xoe của Raon tập trung vào Eruhaben. Máu trên khóe miệng ông đã khô lại. 

Tay Eruhaben vẫn giương cao trên không trung để tiếp tục cho việc duy trì kết giới.

“Thằng nhóc này, ngươi đang khinh thường ta đấy à?” 

Kết giới vàng kim bao phủ cả thủ đô bên dưới tầng mây đen.  

“Ta không có khinh thường ông mà! Ông Rồng vàng, nếu ông bị thương, thì ta sẽ hủy diệt cả thế-” 

“Ngươi ồn ào quá, nhóc con.” 

“TA, KHÔNG, ỒN-” 

Raon cáu kỉnh hét lên với Eruhaben, con Rồng vừa cắt ngang lời nó, nhưng khi chứng kiến hành động tiếp theo của ông ấy thì nhóc liền ngậm chặt miệng.

Một sợi chỉ mỏng tiếp cận kết giới bạch kim, thứ đang chống chọi lại đám mây đen.

Rồng cổ đại nắm chắc sợi chỉ bằng hai tay, rồi khẽ buông một tay ra để tóm lấy chân trước của Raon. 

“Ngươi giữ nó đi.” 

Bàn chân nhỏ, mũm mĩm và đen khịt. Con Rồng cổ đại đặt sợi chỉ vào bộ móng của Raon. 

Khoảnh khắc nắm lấy sợi chỉ vàng, Raon bỗng cảm nhận được sức mạnh của Eruhaben truyền đi khắp cơ thể nhóc. 

Sợi chỉ dần hòa tan bên trong bộ móng của Raon và bao bọc nó trong lớp ánh sáng bạch kim.

“Ngươi có thể làm được, ngươi rất giỏi trong việc sử dụng ma thuật mà.” 

Eruhaben nắm lấy chân của Raon lần nữa, giơ nó lên trên cao hệt như cách đã làm lúc trước.

“… Ta-” 

Raon nhìn ánh sáng bạch kim đang phủ quanh cậu bé và thắc mắc. 

“Tại sao ta phải làm thế này? 

Ông, ông sẽ làm gì nếu ta làm thế?” 

Chân của đứa nhóc có chút run rẩy. Eruhaben siết chặt đôi chân trước ngắn cũn cỡ đó trong một lúc, sau đó lại nhẹ nhàng buông ra. 

“Ta luôn giữ lời mà.” 

Eruhaben vỗ nhẹ cái đầu tròn trịa của Raon rồi quay gót. 

“Raon, đây là ý nghĩa của việc là một con Rồng.” 

Ông cất cao giọng. 

“Tất cả các ngươi, bảo vệ Raon!” 

Rosalyn, Choi Han, Mary và thậm chí cả Hannah đều phóng tới. Eruhaben vụt qua họ và bay lên không trung. 

Ông đang lao về phía Cale và Sao Trắng. 

Rosalyn ngơ ngác đứng nhìn cảnh Eruhaben bay đi, rồi khi cảm nhận được sự dao động đến sởn gai ốc từ dòng mana, cô đột ngột xoay đầu.

Rồng đen. 

Một lượng lớn mana đen xuất phát từ con Rồng nhỏ. 

Đối diện với Rosalyn là khuôn mặt cau có của Raon. Nhưng ánh mắt của nó không tập trung vào Eruhaben hay Cale, mà chỉ chăm chăm vào vòng kết giới bạch kim và tầng mây đen kịt.

Chân trước của Raon đang run lên, cô nghe thấy giọng nói của Raon ngay cả khi chân của cậu bé vẫn còn đang run bần bật. 

“Ta… vĩ đại và hùng mạnh.” 

Rosalyn gần như đã rơi nước mắt khi nghe được lời này. Cảnh tượng trước mắt cùng với giọng nói run rẩy của con Rồng con khiến cô xúc động khôn nguôi.

Sợi dây bạch kim. 

Một màu bạc bắt đầu nhuộm lên ánh sáng bạch kim mà Eruhaben đã kết nối với Raon. 

Đó là màu sắc chỉ xuất hiện khi Raon sử dụng tấm lá chắn, khi nhóc ấy thật lòng muốn bảo vệ thứ gì đó. 

Vòng kết giới bạch kim dần chuyển thành màu bạc. Con Rồng nhỏ Raon đang làm tất cả những gì có thể trong giới hạn của bản thân mình.
Trong lúc mắt vẫn khóa chặt vào đứa trẻ, Rosalyn gào lên với những người còn lại – những người vẫn còn thất thần cho đến tận bây giờ.

“Bảo vệ ngài Raon!” 

Tiếp đến, cô lớn tiếng ra lệnh. 

“Tập trung tấn công Sao Trắng từ xa! Hỗ trợ ngài Eruhaben!” 

Một mũi tên lửa từ tay Rosalyn phóng thẳng về phía Sao Trắng. Phóng xong, cô tức tốc di chuyển đến bên phải Raon. 

Choi Han tung ra đòn công kích bằng aura rồi tiến đến đứng sang góc trái đứa trẻ. 

Chưa kể còn Hannah thủ thế phía trước nó, trong khi Mary bảo bọc ở sau. 

Bùmmmmmm! Bùmmmmmm! 

Mũi tên lửa và aura đen đánh trúng Sao Trắng. 

“… Thật là.” 

Sao Trắng cau có dựng tường nước để phòng thủ trước hai đòn tấn công. Khuôn mặt hắn lộ vẻ mệt mỏi xen lẫn tức giận trước sự thật chưa thể tiếp cận được Cale. 

“Cale à, xem ra chúng thật sự muốn bảo vệ ngươi.” 

Nghe vậy, trên gương mặt Cale vẫn không biểu hiện chút cảm xúc nào. Người đang đứng bên ngoài vòng kết giới đáp lại hắn ta.

“Phía trên.” 

“… Hửm? Trên?” 

Bối rối nhìn lên trên, hắn lập tức đanh mặt lại và vung thanh kiếm trong tay.

Bànggggg! 

Eruhaben và Sao Trắng lần nữa đụng độ nhau. Cale, người đang chứng kiến cảnh này, nhún vai và nhếch mép cười. 

“Thật ra là dưới chứ không phải trên đâu, thằng nhãi khốn nạn ạ.” 

Eruhaben lên tiếng với Sao Trắng, kẻ đang đứng phía bên kia của ngọn giáo vàng kim và thanh kiếm lửa. 

“Ngươi kiệt sức rồi, đúng chứ?” 

Sao Trắng âm thầm chặn đòn tấn công của con Rồng cổ đại với bức tường nước của hắn trước đó. Đồng thời, chính hắn cũng cảm thấy khó chịu bởi những đòn đánh của Rosalyn và Choi Han. 

Ý nghĩa đằng sau việc đó rất đơn giản.

Tình trạng của Sao Trắng đang không ổn định. 

Khóe miệng gã vẫn còn những giọt máu đang chảy ròng ròng. 

Hiển nhiên, tình trạng của Eruhaben cũng không được tốt là bao. 

Khuôn mặt tái mét và khóe miệng vẫn còn ứa máu của ông đã chứng minh điều đó. Sao Trắng đáp lại như thể hắn đang vô cùng mệt mỏi. 

“… Ngươi cũng kiên trì thật đấy, chả giống mấy con Rồng khác chút nào.” 

Song, Eruhaben chỉ ngẩng đầu lên và chạm mắt với Cale ở phía trên cao. 

Cale thấy ánh mắt của Eruhaben rất bình tĩnh. Xa hơn nữa, cậu nhìn ra ánh sáng bạc đang hợp nhất với kết giới bạch kim vì Raon vẫn tiếp tục duy trì sức mạnh. 

Tiếng cười và giọng nói của Eruhaben truyền đến tai cậu cả khi cậu cau mày. 

“Cale, cậu muốn ta sống lâu hơn nữa, phải không?” 

Cái cau mày trên khuôn mặt của Cale bỗng chốc hóa thành nụ cười. 

Giọng nói của cựu trưởng nhóm vang vọng bên tai Kim Rok Soo. 

‘… Mẹ kiếp! Này, Rok Soo, Kim Rok Soo kia! Chú mày nhất định phải sống thật hạnh phúc thay cho anh đấy. Hiểu chưa?’ 

‘Hãy sống thật lâu, đồ khốn nạn. Phải đảm bảo rằng cậu sẽ sống một cuộc sống buông thả như mong muốn!’ 

Giọng nói của trưởng nhóm và Eruhaben dường như hợp nhất thành một. 

Sức mạnh của ngọn lửa đang sôi sùng sục bên trong cơ thể Cale lên tiếng. 

– Ta đã chuẩn bị toàn lực. 

Ngọn lửa hủy diệt. 

Toàn bộ hỏa lực của một sức mạnh cổ xưa. 

Cale không cách nào biết được gánh nặng mà cơ thể cậu sẽ phải chịu sau khi sử dụng toàn bộ nguồn sức mạnh này. Dù vậy, hiện tại năng lượng của Đá tảng Vĩ đại đang gia cố cơ thể của cậu. 

Cơ thể Cale hiện đã được cân bằng vì có đủ năm nguyên tố. Không chỉ thế, bản chứa bên trong cậu cũng đã trở nên lớn hơn dẫu cho nó vẫn yếu hệt như một tấm thủy tinh.

Cale nhắm mắt lại. 

Ánh sáng hồng vàng dần tụ tập trong lòng bàn tay cậu, thứ đang đối mặt với các tầng mây đen. 

Bịch! Bịch! Bịch! 

Ngay khoảnh khắc cảm giác nhịp tim đập mạnh trong lồng ngực, Cale đã rút hết ngọn lửa bên trong cơ thể.

Ánh hồng vàng thoát ra khỏi tay Cale và tạo thành một sợi chỉ mỏng, cứ thế xuyên ngang qua những tầng mây và vòng kết giới bạch kim. 

Cùng lúc ấy, Cale nghe được tiếng thứ gì đó đột ngột vỡ ra, nó đến từ vòng kết giới của Eruhaben. 

Tuy nhiên, Cale vẫn không mở mắt. Sao Trắng đã tiếp cận được Eruhaben.

“Con Rồng già chết dẫm!” 

Sao Trắng sau khi phá vỡ vòng kết giới của Eruhaben thì giáng thẳng vào bụng ông. 

“Ngươi thật sự…” 

Eruhaben lãnh trọn cú đấm thẳng vào bụng. 

“Hự!” 

Làm ta phát cáu.”

Eruhaben bật ra một tiếng rên rỉ. Giây phút đó, Sao Trắng chuẩn bị đạp ông đi. 

“Ha, ha ha.” 

Nhưng đột nhiên, ông cười vang lên và nắm lấy nắm đấm của hắn 

Đồng thời tay còn lại của Sao Trắng cũng bị ông bắt lấy. 

“Ngươi là của ta.” 

Cổ long là một người rất biết giữ lời. 

Đôi bàn tay được bao phủ bởi ánh bạch kim trước đó giờ đang túm chặt tay của Sao Trắng. Eruhaben đã dùng hết sức của mình để ngăn chặn Sao Trắng tiếp cận tới gần Cale. 

“Cale, bùng nổ đi nào.” 

‘Hãy làm những gì ngươi muốn theo cách mà ngươi muốn.’ 

Sao Trắng cau mày và hét lên ngay lúc nghe được câu nói của con Rồng cổ đại. 

“Đánh xuống!” 

Đánh xuống. 

Mệnh lệnh đó hướng thẳng lên bầu trời và khiến Eruhaben tiếp tục phát ra tiếng rên rỉ.

“Ực!” 

Ông cảm nhận được một nguồn sức mạnh đáng kể từ phía Sao Trắng. 

Ùngg

Tiếng sấm từ đám mây đen bỗng nhiên ngưng lại. 

Sự im lặng bỗng chốc bao trùm cả khu vực. 

Kécccc

Keccccc- Kéccccc

Khoảnh khắc tiếng động chói tai bao trùm cả khu vực cũng chính là lúc bầu trời bắt đầu rung chuyển.

Đám mây gào thét ầm ĩ. Ngay cả không khí cũng như đang rung động. 

“Hự!” 

Sao Trắng đá vào người Eruhaben, buộc ông phải buông tay hắn ra và lùi lại. Ông ngẩng mặt lên trời và thở dài trong đau đớn.

Thứ gì đó đang phóng ra từ phía đám mây đen. 

Là sấm sét. 

Tia sấm sét đen khịt lộ ra từ trong đám mây đen bao phủ cả thủ đô. 

Theo sau nó là vô số tia sét khác.

Thời khắc ấy, khóe môi Eruhaben nhếch lên. 

Đó cũng là lúc Cale bắt đầu mở mắt. 

Cậu nhìn về phía tia sét đen và ra lệnh. 

“Thanh tẩy chúng đi.” 

Sợi chỉ hồng vàng mỏng xuyên qua tầng mây đen và vòng kết giới bạch kim ngay lập tức phản ứng lại với mệnh lệnh của cậu. 

Lửa bắt đầu phóng ra từ sợi chỉ mỏng. 

Và bên trong ngọn lửa… 

Bắn ra vô số những tia sét hồng vàng, như sẵn sàng nuốt chửng lấy đám sét đen, cả tầng mây đen và thậm chí xuyên thủng nền trời cao. 

Cảnh tượng kỳ vĩ tựa như lửa phóng lên từ lòng đất, sét giáng xuống tại bầu trời đang ầm ầm gào thét với kẻ địch.

Krétt-

Làn sét đen chói tai và những tia sét hồng vàng đột ngột va chạm. 

Aaaaaaa 

Aaaaaaaaaaaaaaaaaa! 

Tiếng thét dần thay đổi vào thời điểm hai tia sét đụng độ nhau. Nó dần trở thành tiếng gào khóc nức nở, trong khi sắc đen dần bị thanh lọc, tương tự lúc cậu thanh tẩy tuyệt vọng đen trong quá khứ. 

Ánh sáng hồng vàng đang ăn mòn bóng tối bên trong những tia sét đen. 

Ấy vậy mà, Sao Trắng lại cười. 

Đám sét hồng vàng dần hóa bụi tro đỏ và biến mất sau khi chiến đấu với sét đen. 

Mặc dù có thể nuốt chửng bóng tối bên trong những tia sét đen, nhưng nó không thể nuốt chửng được bản thân đám sét. 

Bầu trời của Sao Trắng vẫn vẹn nguyên ngay cả khi không có sức mạnh bóng tối của Bernard. Chứng kiến cảnh ấy khiến Sao Trắng không kìm được tiếng cười hả hê. 

“Phư ha ha ha, đã bảo rồi, ngươi không thể chống lại hay đánh bại sức mạnh cổ đại của ta.”

Sau khi được đám sét hồng vàng thanh tẩy, những tia sét đen liền hóa trắng hoàn toàn, rồi ngay lập tức giáng xuống kết giới bạch kim. Vào khoảnh khắc đó.

“Hực!” 

Sao Trắng rên rỉ và hít thật sâu. 

Eruhaben đã lao tới và đấm thẳng vào mặt hắn ta. Cổ long liên tục thở dốc, trông có vẻ kiệt sức rõ rệt. Tay ông cũng đang run lẩy bẩy.

Bởi vì ông đã chống lại Hỏa Kiếm, thứ được cho là “bản gốc” của Thanh kiếm Tai họa, một trong những loại vũ khí của Sát Long nhân. 

Cho dù là như vậy, Eruhaben vẫn trút hết sức lực của mình để làm tất cả những gì ông có thể. 

“Ngươi, cút.” 

“Gì cơ?” 

Eruhaben vẫn có thể rút ra một lượng mana để phóng về phía Sao Trắng, kẻ cũng đang mệt mỏi như ông. 

“Ngươi vẫn còn muốn tấn công-!” 

Đôi mắt gã mở to như đang chuẩn bị cho một đòn tấn công dữ dội.

Đó không phải là một đòn tấn công. 

Chỉ đơn thuần là một làn gió. 

Một làn gió nhanh chóng quấn lấy hắn trước khi hắn kịp nhảy ra. 

Nó hướng ra từ bên ngoài vòng kết giới bạch kim. 

Sao Trắng bị đẩy lùi và Eruhaben tức khắc đưa tay ra. 

Chợt ông thấy một vật thể đang từ trên trời rơi xuống. 

“Hừ, hừ hừ.” 

Eruhaben đỡ lấy người đang rơi.  

Tiếng thở gấp gáp của người đó truyền vào tai ông. 

“Hừ, ức… Hừ ư.” 

Hơi thở Cale ngắt quãng cứ như đang thiếu dưỡng khí, cơ thể cậu thì run bần bật. 

Tuy không ho ra máu, nhưng lại chẳng thể hô hấp một cách bình thường, như thể cậu sẽ chết vì ngạt bất cứ lúc nào. 

Cale dựa vào người Eruhaben và ngẩng đầu lên. Tầm nhìn của cậu mờ đi. 

– Ta đã nói là đừng hy sinh bản thân rồi kia mà. 

Trong đầu cậu phát ra giọng của Đá tảng Vĩ đại. 

Cậu thấy Sao Trắng đang mỉm cười với một khuôn mặt mệt mỏi, từ bên kia vòng kết giới. 

– Sắc đen đó đã biến mất.

Đá tảng tiếp tục. 

– Chúng ta đã làm một trong những điều mà chúng ta có thể làm. 

Cale nhếch mép. 

Những tia sét trắng là thành quả sau khi Ngọn lửa Hủy diệt thanh tẩy tuyệt vọng đen.

 “A…” 

Thánh tử Jack ở dưới mặt đất đan hai tay vào nhau. 

Bóng tối của Bernard đã hoàn toàn tiêu biến, để lại duy nhất sức mạnh của Sao Trắng trong những tia sét. 

Đám sét mang theo sức mạnh của thiên nhiên. 

Chúng mang lại một cảm giác mãnh liệt với thiên nhiên. 

Thật là một loại sức mạnh thanh thản và đẹp đẽ. 

‘… Nó cũng đem lại cảm giác thần thánh nữa.’ 

Thánh tử Jack bắt đầu cau mày bởi vì sức mạnh đó. 

Cậu không thể kìm nổi.

Khuôn mặt Jack vừa nhẹ nhõm lại như toan bật khóc, cậu nghẹn ngào cất lời. 

“… Thiếu gia Cale, ngài Eruhaben và ngài Raon.” 

Khuôn mặt của Jack vui buồn lẫn lộn khi gọi tên họ. 

Cổ long Eruhaben lần nữa kích hoạt ma thuật. Ông đang cố gắng tận dụng hết những giọt mana cuối còn sót lại trong cơ thể mình. 

“Ta không thể trơ mắt nhìn nó bị phá hủy.” 

Số tia sáng vàng trắng dần hòa vào với vòng kết giới. 

“… Ta… hùng mạnh và vĩ đại!” 

Một tia sáng bạc được bao quanh bởi mana đen phóng ra từ chân trước của Raon. 

Cale cũng đưa tay ra. 

– Cậu vẫn định thực hiện nó à?

Cậu nghe thấy giọng nói của Đá tảng vĩ đại. 

Cale hướng mắt lên nhìn những tia sét trông có vẻ như sắp giáng xuống thủ đô của Đế quốc cùng nhà cửa của các công dân, rồi đáp lại. 

“Đừng hỏi đi hỏi lại cùng một điều nữa.” 

Đá tảng Vĩ đại thở dài. 

– Cậu sẽ không chết. Nhưng sẽ rất đau đớn đấy. 

Cale cười khúc khích.

Ngôi nhà thân thương của ai đó, cuộc sống của một ai đó… 

Sắp bị tàn phá. 

Sắp đổ vỡ. 

Sắp biến thành một đống đổ nát. 

Và sắp tan biến. 

Đôi khi mọi thứ sẽ trở nên thật tồi tệ nếu chỉ khoanh tay đứng nhìn. 

Cậu đã không thể dám chắc rằng liệu họ có ngăn chặn được Sao Trắng hay không, dẫu cho cả Eruhaben và Raon đều đang hợp lực.

Cậu chỉ có thể hỗ trợ cho họ bằng tất cả sức lực của mình, mặc cho thân xác này có yếu đuối đến mức nào. 

Thêm vào đó… 

“Tôi vẫn chưa ngất mà.” 

Cậu vẫn chưa ngất xỉu. 

Có nghĩa là, cơ thể cậu vẫn còn khả năng làm được gì đó. 

Bàn tay của Cale vươn lên phía bầu trời. Một tia sáng bạc bỗng xuất hiện từ trong lòng bàn tay cậu. 

Vòng kết giới bạch kim. 

Tấm chắn bạc bao quanh nó. 

Giờ đây, có một chiếc khiên bạc khác cùng với đôi cánh dang rộng đang che chắn phía trên tấm chắn kia.

Hàng loạt tia sét trắng giáng xuống tấm khiên. 

Đó là cuộc đụng độ giữa những thứ chiến đấu để bảo vệ và những thứ chiến đấu để hủy diệt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play