Thưởng Nam không muốn Ngu Tri Bạch thực sự trở nên tàn ác, vì trước đây, dù là người giấy thì cậu ấy cũng chưa bao giờ làm hại ai.
Phải mất hơn hai tiếng để dọn sạch phần máu động vật trước cửa. Máu đỏ tươi, rõ ràng là máu tươi, không phải máu chó đen. Ngày nay, tìm một con chó đen thuần chủng cũng chẳng dễ dàng gì. Đám người đó chỉ là tự nhau xúi giục, nghĩ gì làm nấy, tìm không được máu chó đen thì dùng máu khác cũng tạm.
Khu chung cư đã xuống cấp, tường nứt nẻ, họ chỉ có thể dọn sạch bề mặt, còn một phần máu đã thấm vào các khe nứt, không thể nào dọn sạch hoàn toàn.
Thưởng Nam chẳng hề kén chọn, cũng không phàn nàn.
Ngu Tiểu Vũ chỉ có thể chạm ít nước, quá nhiều thì không được vì cô bé sẽ bị nước làm mềm và rữa ra. Ngu Tri Bạch ghét rắc rối nên cũng lười sửa chữa, có khi sẽ làm luôn một phiên bản Ngu Tiểu Vũ 2.0 mới.
Thế nên cô bé chỉ có thể giúp đưa đồ và cầm áo khoác cho Thưởng Nam. Áo khoác của Thưởng Nam mềm mại, ấm áp và thơm ngát, đây là con người sao?
"Xong chưa ạ?" Ngu Tiểu Vũ hỏi.
Thưởng Nam gật đầu: "Xong rồi."
Ngu Xương Nguyệt ngồi trên ghế sofa chứng kiến toàn bộ quá trình. Đôi mắt đục ngầu của bà cụ chuyển động, bà yếu ớt hỏi Thưởng Nam: "Cháu không sợ à?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play