Thưởng Nam nhìn theo hướng cô bé chỉ, đó là một người giấy có vóc dáng tương tự như Ngu Tiểu Vũ, chỉ khác là nó là nam và mặc một chiếc áo ngắn màu đỏ.
"Đó là gì vậy?" Ngu Tiểu Vũ thấy chiếc hộp đẹp trên bàn.
"Bánh ngọt."
Cô bé áp má vào chiếc hộp nhìn vào bên trong, mắt sáng long lanh, Thưởng Nam khẽ hỏi: "Em có muốn ăn không? Vốn dĩ mang cho mọi người mà."
Ngu Tiểu Vũ lắc đầu: "Em không cần ăn, em chỉ thấy nó rất đẹp thôi."
Từ một căn phòng vọng ra một âm thanh lạ, giống như tiếng chuột kêu, Ngu Tiểu Vũ xoay người lại rồi nói: "Bà ngoại tỉnh rồi, bà đang gọi em, để em đi đỡ bà dậy."
Cô bé vào đó rất lâu, sau đó đỡ bà cụ khó khăn bước ra.
Đây là lần đầu tiên Thưởng Nam thấy Ngu Xương Nguyệt đứng trước mặt mình. Bà lão quả thực rất già, nếp nhăn chằng chịt, đôi mắt đục ngầu nhưng ánh mắt vẫn sáng. Bà khoác nhiều lớp chăn, giống như một thân cây sắp chết được bao bọc bởi lớp vải dày chống gió nhưng thực tế thân cây đã hoàn toàn mất hết nước và dưỡng chất.
Ngu Tiểu Vũ định đỡ bà ngồi vào chiếc ghế sofa bà thường ngồi nhưng lúc này Ngu Xương Nguyệt lại giơ tay chỉ vào vị trí bên cạnh Thưởng Nam.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play