Đám lưu manh quả thật hối hận vô số lần vì đã chọc vào Thẩm Đường và Địch Nhạc.
Cũng "vô số +1 lần" cảm thấy may mắn vì chưa đắc tội hoàn toàn và vẫn còn sống sót. Chúng không rõ Thẩm Đường có ý định gì, chỉ nghe theo chỉ thị mà ngồi yên một chỗ, dù không tình nguyện nhưng vẫn phải làm theo. Mấy chục tên quây lại một chỗ, lúc thì đập muỗi, khi thì ngẩn ngơ nhìn trời cho qua thời gian...
Chờ hơn một canh giờ, nhưng chẳng thấy Thẩm Đường quay lại, trái lại nàng còn ngồi trò chuyện vui vẻ với đám hộ vệ không rõ lai lịch, cuối cùng còn ngủ lại bên đó. Đám lưu manh đưa mắt nhìn nhau, không ai dám hành động, cho đến khi có kẻ không chịu nổi nữa: “Chạy thôi?”
Giờ Thẩm Đường chẳng thèm để ý đến bọn chúng nữa.
Cơ hội tốt để bỏ trốn!
“Nhỡ bị bắt lại thì sao?”
“Thì còn sao nữa? Chạy được thì cứ chạy, tìm chỗ trốn đi. Chẳng lẽ hai người bọn họ có thể bắt hết chúng ta sao?” Kẻ này nghĩ không có khả năng, chờ bão qua là an toàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT