Nhìn chiếc bàn làm việc bị chính tay mình đập nát, lửa giận chưa nguôi, gân xanh trên trán Thẩm Đường giật giật, tim gan đau đớn như bị ai véo mạnh. Cái bàn này là gỗ trắc hảo hạng, nàng phải lục tung mấy kho hàng mới chọn được, còn là cái bàn mà nàng thích nhất gần đây.
Nhưng lại chẳng thể nói ra miệng.
Hít sâu một hơi——
Tự nhủ phải học cách kiềm chế tính khí, cái tật hở tí là đập phá đồ đạc này thật không thể giữ được nữa, nàng đâu có giàu đến mức đó, bàn hỏng rồi còn phải tự bỏ tiền ra làm cái mới.
Trách ai cũng chẳng được, chỉ trách huynh đệ Trịnh Kiều làm người chẳng ra gì!
Từ Giải không biết được tiếng lòng của nàng.
Chỉ nhìn thấy vẻ hối hận và xót xa trong mắt nàng, cũng đoán được bảy tám phần —— chắc chắn là Thẩm quân hối hận vì không giữ được bình tĩnh, đau lòng vì hơn hai mươi vạn dân nghèo bị ép đi chịu chết —— nói thật, hắn cũng thấy xót, nhưng hắn cũng chỉ có thể lo thân mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play