Thẩm Đường chú ý thấy động tác của hắn, cười khan hai tiếng.
Nàng nói: “Là ta thất lễ rồi, không biết hôm nay Văn Chú sẽ quay về, sớm biết ngươi tới, ta đã chẳng tới xưởng làm gì.”
Từ Giải: “……Không, là Giải quấy rầy Thẩm quân……”
Dù đã nghe biết bao lần, Từ Giải vẫn cảm thấy lời này của Thẩm quân cực kỳ kỳ quái, những lời như này chẳng phải chỉ có chủ công nhà mình – Ngô Hiền – mới được nói sao? Nhưng nghĩ đến tình nghĩa “thắm thiết như anh em” giữa chủ công Ngô Hiền và Thẩm quân Thẩm Đường, Từ Giải đành phải cưỡng ép bản thân nuốt lời muốn nói xuống.
Còn vội vàng chuyển đề tài.
“Vừa rồi Thẩm quân đang làm gì vậy?”
“À? Văn Chú không thấy sao? Ta đang đập tre đó…… Muốn làm cho thứ này mềm ra thật sự chẳng dễ dàng chút nào, may là dùng tre non chứ không phải tre già, bằng không thì lại càng khó làm……” Thẩm Đường không nhịn được mà than thở, ba trăm sáu mươi nghề, nghề nào cũng chẳng dễ dàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play