"Meo ~ ~ Meo ~ ~"
Chú mèo Tố Thương thân thiết cọ cọ vào ngón tay của Chử Diệu, làm nũng để xin vài miếng lương khô từ tay hắn. Nếu Chử Diệu không cho, nó sẽ dùng đôi mắt long lanh ngây thơ nhìn hắn chăm chú. Mấy lần Chử Diệu cứng rắn định mặc kệ, nhưng cuối cùng đều thất bại, đành không tình nguyện mà rút lương khô ra cho nó.
"Hừ, người ta đều nói 'chủ nào tớ nấy', nhưng ngươi thật ra còn đáng yêu hơn tên Kỳ Nguyên Lương đó nhiều." Chử Diệu lẩm bẩm, nhưng Tố Thương nghe không hiểu tiếng người. Nó chỉ biết rằng sau khi ăn no, nó cần một chỗ thoải mái để cuộn mình, tốt nhất là có con sen hầu hạ vuốt ve cho mình.
Tố Thương kêu lên một tiếng "meo", nhảy phóc vào lòng Chử Diệu, để lộ cái bụng mềm mại.
Chử Diệu: "…"
Hắn thật sự không thích mèo.
Đúng lúc này, Cộng Thúc Võ trở lại. Chử Diệu liền giao cái "rắc rối bốn chân" này cho hắn. Cộng Thúc Võ cười hiền lành nhận lấy Tố Thương, nói: "E rằng tối nay sẽ không yên ổn. Tiên sinh có muốn nghỉ ngơi trước để lấy lại sức không? Có chuyện gì ta sẽ đánh thức ngài."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play