“Chuyện gì vậy, vẫn chưa xử lý xong sao?”
Thuộc quan đã mất khá nhiều thời gian.
Sự kiên nhẫn vốn ít ỏi của Dương Đô úy đã cạn. Móng ngựa giẫm xuống vũng nước, bắn tung những đợt bùn lầy. Ông ta thúc ngựa tiến lên, trong bộ giáp đầu thú trông dữ tợn, từ trên cao nhìn xuống ông lão còng lưng, áp lực đè nặng khiến vai ông lão run lên bần bật.
“Chính là hai người này à?”
Thuộc quan đáp lại đúng như sự thật.
Dương Đô úy thờ ơ lướt mắt qua ông lão đầy vẻ phong trần và cậu bé chăn trâu gầy gò. Trên mặt hai tôn nhi có những vết rám nắng do lao động ngoài trời trong nhiều năm, còn đôi tay thì đã từng bị nứt nẻ vì lạnh. Ông lão đội chiếc nón lá rách vành, còn cậu bé khoác tấm áo tơi cũ kỹ rộng thùng thình.
Dù nhìn từ hướng nào thì họ cũng chỉ là những người dân quê bình thường nhất, chẳng phải đám cướp mà Dương Đô úy lo sợ. Thấy vậy, sự căng thẳng trong lòng ông ta cũng giảm đi phần nào, nhưng ngọn lửa tức giận trong lòng vẫn chưa hề hạ xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT