Ngay khoảnh khắc ấy, Mã Văn Cương dường như đã hiểu ra tất cả.
Hiểu được vì sao cô gái này lại dẫn dụ hắn ra rìa sân đấu, vì sao lại bắt hắn phải quỳ xuống, và vì sao cô lại nắm lấy tóc hắn, buộc hắn phải ngẩng đầu lên.
Tất cả những điều này là vì trả thù, trả thù cho những lời nói bậy bạ mà hắn đã nói về cô gái trước mặt hắn trong trận đấu bóng rổ Trung thu.
Không cần nghĩ Mã Văn Cương cũng biết người phụ nữ điên sau lưng muốn ép mình làm gì. Trước khi điều nhục nhã hơn xảy ra, hắn vô thức muốn giơ tay lên để dừng trận đấu lại.
Hắn ta thà thua, còn hơn mất đi tôn nghiêm!
Nhưng khi hắn vừa giơ tay lên được một nửa, Hoắc Ảnh Thanh như đã lường trước được điều đó, lại kéo hắn ta ngửa ra sau, ngón tay dùng sức cố định vị trí của hắn ta.
Mã Văn Cương nghiến răng, thấp giọng nói: "Cô điên rồi à? Đây chỉ là một trận đấu thôi mà!"
Hoắc Ảnh Thanh cúi người, giọng nói đáng sợ thì thầm vào tai hắn: "Đây không phải là một trận đấu, đây là danh dự của một cô gái."
Mặc dù cô không cho rằng danh tiếng trong sạch là một điều gì đó quá quan trọng, nhưng trong khu an toàn, nơi mà mọi người tụ tập lại với nhau để tồn tại, mất đi danh tiếng cũng giống như mất đi đồng đội vậy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play