"Lúc tôi bảo họ rằng, nếu có thời gian thì đến tầng năm quan sát một chuyến, tất cả đều gật đầu đồng ý, nhưng chẳng có ai thực sự hành động cả. Chỉ có một mình cô thực sự đến tầng năm và trải nghiệm cuộc sống của những người ở đó trong mấy ngày. Tiểu Hoắc, tôi có thể chọn một người có năng lực hơn làm đội trưởng, nhưng ngoài năng lực ra, tôi cũng hy vọng đội trưởng mới của tôi là một người chân thành, chứ không phải đạo đức giả, chỉ muốn trở thành người có địa vị cao hơn mà không quan tâm đến nỗi khổ của những người bình thường."
Nhìn thấy vẻ mặt nặng trĩu của Hoắc Ảnh Thanh, Du Gia Nam vỗ vai cô, cười nói:
"Cố lên nhé, phần thi phía sau sẽ không dễ dàng với cô đâu."
Sau khi an ủi cô gái nhỏ, ánh mắt Du Gia Nam nhìn theo cô rời đi. Một lúc sau, Du Gia Nam mở cửa phòng làm việc, Trần Khổ Kính đang chấm bài, đầu cũng không ngẩng lên mà nói:
"Tổng trưởng, trong suốt cuộc thi, nên tránh hiềm nghi với các ứng viên."
"Những ứng viên khác là vậy, còn với ứng viên này, nếu giở trò với cô bé ấy, người ta còn có thể dùng đầu óc để tạo ra hẳn một con đường đấy." Du Gia Nam vẫn cười như cũ, hỏi: "Ông không thấy cô bé ấy còn dành thời gian trừng mắt nhìn tôi trong lúc thi sao?"
Trần Khổ Kính vẫn không ngẩng đầu, chậm rãi nói: "Trẻ quá, vẫn muốn cho cô bé ấy thêm thử thách. “
"Làm việc thêm vài năm nữa là được rồi." Du Gia Nam đi đến bên cạnh Trần Khổ Kính: "Đúng rồi, thân là tổng trưởng tầng hai, tôi có thể dùng phạm vi quyền hạn của mình để thay đổi một chút kết quả bốc thăm kiểm tra thể lực chiều nay không?"
Người trẻ mà, sớm muộn gì cũng sẽ trở thành chủ nhân của thế giới tương lai.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT