Hoắc Ảnh Thanh dẫn theo Uông Kiệt và Uông Nguyên trở lại tầng 2, ngồi lên xe trung chuyển, Hoắc Ảnh Thanh dựa vào bên cửa sổ xe, Uông Nguyên đằng sau lần đầu được vào tầng lớp cao cấp của khu an toàn nhoài người lên phía trước cửa sổ xe, hai mắt vừa tò mò lại mong đợi nhìn khung cảnh ngày càng vượt trội bên ngoài, tròn mắt dần xuất hiện vẻ đầy hi vọng.
Cô gõ nhẹ lên cửa kính, thu hút sự chú ý của Uông Nguyên, sau đó nói: “Chỉ có làm đội trưởng đội 7, tôi mới có quyền cho các anh ở lại, nếu như mọi việc không như mong đợi, tôi cũng đã đánh tiếng trước với người phụ trách kia rồi, chỗ ở sẽ giữ lại cho các anh, nhưng về công việc, sẽ bị người khác thay thế mất.”
“Vâng.........vâng.”
Hoắc Ảnh Thanh nói xong, lại cảm giác được sắc mặt quẫn bách của Uông Nguyên, trong lòng dần dần bắt đầu hoài nghi quyết định của chính mình.
Cái tên Uông Nguyên này, nhìn bộ dạng có vẻ không được thông minh lắm........
Dẫn theo hai người họ vào nơi tiếp giới của tầng 2, lúc này vừa hay là lúc tiến hành trận đấu bóng rổ nổi như lửa, trên đường không có nhiều người, có cũng chỉ là những người đang gấp gáp, không đợi được muốn đi sân đấu bóng rổ chiếm một vị trí tốt.
Hoắc Ảnh Thanh đứng yên tại chỗ một lúc, đột nhiên nhớ ra, trận đấu chiều nay Chu Tuý Phong cũng phải lên sân.
Trận đấu của anh vào khoảng thời gian nào nhỉ?
Tâm trạng Hoắc Ảnh Thanh có chút lay động, cô đứng ngây ngốc tại chỗ, nghe thấy âm thanh truyền đến từ trận đấu bên kia, bước chân đổi hướng, lên tiếng: “Hôm nay tầng 2 tổ chức thi đấu, dịp hiếm có, nếu như mọi người đã đến rồi, cũng đi xem một chút đi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play