Nhìn Hoắc Phong bị doạ đến ngã ở trên mặt đất, chút oán hận cuối cùng trong lòng Hoắc Ảnh Thanh đã chuyển biến thành thương hại.
Đáng tiếc thật đấy, uổng công cô còn chuẩn bị tất thảy để có thể đối phó với tên nam chính khí thể bừng bừng này của kiếp trước, nhưng không có sự trợ giúp của pháo hôi như cô, Hoắc Phong hoàn toàn không có được hào quang nam chính, biến thành người qua đường bình thường nhất, từ giờ trở đi, hắn đã không còn tư cách đứng trên cùng một vũ đài với cô nữa rồi.
Cô bắt đầu hoài nghi, Hoắc Phong kiếp trước là dựa vào xin xỏ mà được làm nam chính.
Hoắc Phong, đội khai thác của chúng tôi cần phải đối mặt với tang thi, mà anh, thậm chí còn không chống đỡ được chuỷ thủ của tôi.”
Cô thương hại mà nhìn Hoắc Phong, ánh mắt giống y hệt như khi kiếp trước hắn đẩy cô xuống xe vậy.
Sợi dây từng thả xuống từ trực thăng vẫn đang đung đưa, Hoắc Ảnh Thanh vất cái nạng của mình xuống, men theo dây thừng trèo lên trên trực thăng.
Sau khi lên được trực thăng, Hoắc Ảnh Thanh quay đầu nhìn lại, Hoắc Phong đang cầm lấy cái nạng mà cô vất xuống, cả người dường như rơi vào trầm mặc cực độ.
Cái này cũng chẳng liên quan gì đến cô, Hoắc Ảnh Thanh đeo tai nghe liên lạc lên, Kỳ Yếm Dư ngồi bên ghế lái cười một tiếng: “Thế nào? Để thời gian dư dả cho cô lên mặt rồi chứ?”
“Ít nhiều cũng có chút khoa trương rồi đấy.” Hoắc Ảnh Thanh ngồi trên ghế phó để dư ra, Trương Thư Thuần cũng đeo tai nghe lên, cười rồi đáp: “Tôi nói với đội trưởng Kỳ rồi, để anh ta cho cô thời gian dạy dỗ cái con người dưới kia.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT