Là Hoắc Phong.
Giọng nói này đã từng đem đến cho cô bao nhiêu niềm vui, sau đó lại đem đến cho cô không ít những mối hận.
Cũng không phải Hoắc Phong.
Hoắc Phong của kiếp này cái gì cũng không có, không thể tạo ra mối uy hiếp nào cho cô cả.
Cảm giác được thân thể Hoắc Ảnh Thanh cứng đờ, Trương Thư Thuần quay đầu lại hỏi: “Sao thế, quen biết à?”
Hoắc Ảnh Thanh lắc lắc đầu, lời nói ra lại là: “Không muốn quen biết.”
Giữa đôi lông mày của cô hiện rõ nỗi phiền muộn, Trương Thư Thuần là người thông minh, cô không hỏi nhiều, quay người tìm kiếm tầng lầu mà trước đó đã đặt sẵn.
“Hoắc Ảnh Thanh!” Người đằng sau kiên trì không ngừng, trong ngữ khí còn chứa một tia chất vấn không dễ chống cự: “Anh đang nói chuyện với em đấy.”
Hoắc Ảnh Thanh từ từ lấy ra cái nạng thon dài, xuống xe, dẫm lên nền đất toàn là rác rưởi và nước bẩn, trong nước còn bay lên một ít bong bóng, vỡ tan trong không khí.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play