Buổi trưa ngày hôm đó, mấy người bạn chí cốt cùng nhau đến nhà ăn tầng hai tụ họp như thường lệ, nghe Hoắc Ảnh Thanh kể chuyện lúc sáng xong, mỗi người một ý, Triển Trọng lên tiếng trước:
“Cô không cần để ý quá đâu, tất cả đội trưởng như chúng tôi trước khi nhậm chức đều sẽ đến tầng 5 trước một chuyến, giống như quan huyện trước khi thăng chức cần phải đi thị sát một chuyến vậy, chính là một quy luật.”
Kỳ Yếm Dư bất đắc dĩ nhìn mấy người bạn thẳng tính trước mặt, lắc lắc đầu nói:
“Thực ra cũng không phải hoàn toàn giống nhau, tầng 5 là nơi có dân số lớn nhất trong khu an toàn, là nơi có điều kiện sinh sống tệ nhất, người ở chỗ đó chỉ có thể được lĩnh những khoản trợ cấp cơ bản nhất, hơn 20 người phải sống trong cùng một căn phòng, nhiệm vụ duy nhất của bọn họ chính là xây dựng tường thành của khu an toàn, bộ trưởng biết được cô trực tiếp đến được tầng 2, để cô đến tầng 5 xem thử, thứ nhất là để cô hiểu biết thêm về kết cấu của khu an toàn, thứ hai là để cô tự mình cảm nhận, những người ỷ lại vào khu an toàn mà nỗ lực sinh tồn, có sự tín nhiệm và kỳ vọng như thế nào đối với những đội ngũ chính thức của đội khai thác. Đây chính là sự tín nhiệm của bộ trưởng đối với cô, cũng là cho cô một cơ hội.”
Triển Trọng gật gật đầu đồng ý, bổ sung thêm: “Chính là nói, nếu như Tiểu Hoắc cô nắm bắt được cơ hội này, đội trưởng đội 7, tổng đội trưởng, một đường đi lên, đều có khả năng, nhưng nếu như cô khiến anh ta thất vọng, về sau đừng nói là đội trưởng, cả đời này đều đừng mong có cơ hội cạnh tranh nữa.”
“Là nguyên tắc này.” Kỳ Yếm Dư gật đầu.
Triển Trọng gắp một đũa rau cải xanh cho vào miệng, lại không nhịn được mà cười trộm: “Hì hì, Mã Văn Cương đến tận bây giờ ngay cả mặt của bộ trưởng cũng chưa được nhìn thấy nữa, nếu như hắn biết được, phỏng chừng sẽ tức chết.”
Trương Thư Thuần bình tĩnh nhấc cốc nước lên, lắc lắc chỗ nước đã được tinh chế qua, nói: “Mã Văn Cương vốn dĩ không nằm trong phạm vi được bộ trưởng cân nhắc, tính cách anh ta quá cực đoan, người không giữ được mối quan hệ tốt với người khác không hợp làm đội trưởng.”
“Lần này có cần tôi dẫn cô đi không?” Kỳ Yếm Dư bỏ bát đũa xuống, nhìn Hoắc Ảnh Thanh vẫn đang chậm rãi nhai một gắp rau muống vừa cho vào mồm, hỏi: “Lần trước cô với Chu Tuý Phong gặp nạn doạ chúng tôi một trận, nếu như tìm thấy một người đồng đội kinh nghiệm phong phú lại đáng tin cậy, cũng không đến mức nguy hiểm như thế.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT