Ánh mắt của Chu Túy Phong bởi vì suy yếu mà không hiểu sao có chút thâm tình, đồng tử đen láy trong hang động băng cực giống như những vì sao, khiến người ta không nhịn được mà trầm mê vào đó.
Hoắc Ảnh Thanh nhìn vào đôi mắt kia mà có chút khựng người, cô đỡ lấy cánh tay Chu Túy Phong, dùng răng cắn kéo gang tay xuống, duỗi bàn tay lạnh lẽo ra nhẹ nhàng chạm vào trên trán anh.
Trong cái lạnh âm mười mấy độ, Hoắc Ảnh Thanh lại cảm thấy một trận nóng rực truyền đến tay của mình.
Anh sốt rồi.
Trong lòng Hoắc Ảnh Thanh bây giờ chỉ có ân hận, đi lâu như vậy, tại sao cô lại không hề phát hiện ra sự bất thường của anh chứ?
Chu Túy Phong cười đến có chút ngốc nghếch, anh còn sát gần lại phía trước: “Ấm không? Cho em làm ấm tay này.”
“Đừng quậy nữa, nước ở trong sông băng không biết có bao nhiêu vi khuẩn vi rút đâu.” Hoắc Ảnh Thanh không có một chút tâm trạng được an ủi nào, trực tiếp lấy ra bộ đàm không phát ra chút âm thanh nào, tìm kiếm tín hiệu ở xung quanh.
Vẫn không có động tĩnh như cũ.
Trong lòng Hoắc Ảnh Thanh có chút nôn nóng, tìm xung quanh một vòng, lấy ra bị nước từ trong balo đưa cho Chu Túy Phong: “Uống ngụm nước trước đi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play