Kỳ Yếm Dư bị lườm hoàn toàn không để ý đến vẻ mặt của Triển Trọng mà sờ sờ cằm: “Nhưng phản ứng của đội trưởng Trần có chút kỳ lạ.”
Mã Văn Cương chỉ liếc nhìn Hoắc Ảnh Thanh đang đứng phía sau một cái, cười lạnh rồi nói: “Đương nhiên là lạ rồi, mới có người muốn mượn cơ hội làm nhiệm vụ mà nhét người vào tầng 2 khu an toàn, cả người và hành lí đều bị đá ra khỏi khu an toàn rồi, đội trưởng Trần thấy cấp dưới mà mình xem trọng vi phạm luật lệ như vậy, đương nhiên là thất vọng rồi.”
“Ừm…” Kỳ Yếm Dư không hề nóng nảy chút nào, hắn suy tư vuốt cằm, trào phúng nhìn Mã Văn Cương: “Không nghĩ tới anh lại thừa nhận mình là cấp dưới nằm vùng có triển vọng nhất của đội trưởng.”
Nhìn thấy khói thuốc súng giữa họ bốc lên, Chu Túy Phong đến gần Hoắc Ảnh Thanh nhỏ giọng nói: "Vũng bùn trong khu an toàn này sâu hơn chúng ta tưởng tượng đấy."
“Người nhiều thì chuyện thị phi ắt cũng sẽ nhiều.” Hoắc Ảnh Thanh lại chẳng bất ngờ, dù sao kiếp trước cô cũng ở trong trạm an ninh tư nhân của Hoắc Phong chứng kiến bao nhiêu vở kịch rồi. Cô chậm rãi đưa mắt nhìn về phía Trần Khổ Kính cuối cùng đã trở lại, bình tĩnh nói: "Đừng lo, hình như tôi đoán được đã xảy ra chuyện gì rồi."
Sau khi cô nói xong, Trần Khổ Kính vừa rời đi cũng đã quay trở lại, vẻ mặt anh ta nhìn Hoắc Ảnh Thanh rõ ràng đã hoàn toàn khác với lúc trước, đánh giá từ trên xuống dưới, cặp mắt lộ ra một tia tán thưởng.
Người phụ tá đưa cho anh ta một chiếc máy tính bảng có ghi một tài liệu trên đó. Tiêu đề của tài liệu là "Ghi chép quan sát tang thi". Bên cạnh tài liệu là thông tin cá nhân của Hoắc Ảnh Thanh.
"Cái này là do cô gửi tới Bộ An ninh quốc gia sao?" Trần Khổ Kính hỏi.
Hoắc Ánh Thanh gật đầu: “Đúng vậy, hy vọng có thể giúp được gì đó.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT