Chu Tuý Phong bỏ kính viễn vọng xuống, nhỏ giọng nói: “Vết cào của con gì vậy, sao mà to thế?”
Hoắc Hữu Ngư cuối cùng cũng nhìn thấy dấu vết trên khúc cây, mơ hồ đoán: “Cũng chỉ có gấu mới có thể có lực đạo lớn mà quật gãy khúc cây to như vậy thôi nhỉ?”
Chu Tuý Phong sờ cằm, trên mặt đầy vẻ trầm tư suy nghĩ: “Trước đây tôi nghe thầy nói, mấy con gấu ở trên núi rất thông minh, chúng còn biết mô phỏng hành động của con người để thu hoạch thức ăn, nếu như con gấu này đã từng nhìn thấy con người lợi dụng cành cây để chắn đường, sau đó làm ra hành động như vậy cũng có thể hiểu được. Nhưng…. cái vết cào này cũng phải to gấp đôi con gấu bình thường đấy!”
“Gấu biến dị.”
Hoắc Ảnh Thanh lấy lại tinh thần, chút buồn ngủ lúc nãy lập tức biến mất, đôi mắt vốn luôn bình tĩnh lập tức tràn đầy kinh hỉ: 
“Đây là thứ tốt đấy, Chu Tuý Phong, mau đem súng của tôi qua đây.”
“Cô nương à, cô định làm cái gì vậy?”
Chu Tuý Phong có chút giật mình, nhưng vẫn đem súng đưa cho cô.
“Động vật bị virus tang thi lây nhiễm mặt dù trở nên có chút hung dữ, nhưng trên người nó chỗ nào cũng đều là bảo bối cả, nếu như có thể săn được con gấu này, thì ở mạt thế này sẽ đổi được không ít thứ tốt.” Hoắc Ảnh Thanh hai mắt phát sáng, mong đợi nói tiếp:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play