"Bà...bà ạ?"
Ôn Khánh Dương hai mắt trợn to.
Bà lão lắc mái tóc bạc, vẽ một đường cong trên không trung: "Lên xe đi, bà đưa cháu về nhà."
Động tác của bà lão cô cùng hiên ngang mạnh mẽ, đến nỗi mọi người hoàn toàn không để ý đến cơ thể yếu ớt kia. Ngồi trên ghế phụ là một ông lão trông có vẻ hơi mất kiên nhẫn.
Mấy người Hoắc Ảnh Thanh ngồi vào ghế sau trước, Ôn Khánh Dương có chút lo lắng nói: "Bà ơi, để cháu lái xe cho."
Bà lão phẩy tay nói: "Đừng coi thường bà, lúc còn trẻ bà là người lái máy kéo giỏi nhất vùng đấy!"
"Xảy chuyện gì vậy? Tại sao họ lại đến đây rồi?"
"Vẫn là câu nói cũ, nơi nào có áp bức, nơi đó sẽ có người vùng lên.”
Họ luôn sống trong cảnh tuyệt vọng cùng cực, mà mấy người Hoắc Ảnh Thanh đã đưa Chu Tuý Phong đến chữa trị cho họ, để họ nhìn thấy một tia hy vọng dù chỉ trong chốc lát. Tuy nhiên, ngay ngày hôm sau, niềm hy vọng nhỏ nhoi này đã bị dập tắt ngay từ trong trứng nước bởi người khác, điều này đã trở thành nguồn áp bức đe doạ đến sự tồn tại của họ, trở thành giọt nước tràn ly.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play