Khoảnh khắc rơi xuống hồ băng, rất nhiều suy nghĩ đột nhiên hiện lên trong đầu Hoắc Ảnh Thanh.
Ví dụ như, chẳng phải cô sẽ lại trải qua một cái chết khác trong bộ trang phục như thế này?
Ví dụ như, đám tang của cô sẽ là bước đệm để Hoắc Phong leo lên tầng hai?
Ví dụ như, nếu cô thật sự đi rồi, ai sẽ trả tiền mua máy trợ thính cho Chu Tuý Phong đây?
Thực ra, anh chàng đó cũng khá dễ thương, cô luôn cảm thấy anh giống như một chú chó nhỏ ngồi xổm ở nhà chờ chủ về. Lần cuối cùng gặp mặt nhau, lẽ ra cô phải sờ sờ vào đầu Chu Tuý Phong mới phải.
Những điều này đáng lẽ ra cô phải cho vào di chúc mới phải.
Hình như biết bản thân sắp chết, lúc cận kề cái chết, Hoắc Ảnh Thanh cố gắng mở to mắt trong hồ băng, nhìn mặt nước lăn tăn trên mặt hồ, nhìn những tia nắng sớm cuối cùng cũng xuyên qua bóng tối sau một đêm dài buông xuống.
Cô vươn tay về phía ánh nắng của mình.
Ánh nắng mặt trời đung đưa nhẹ theo làn sóng, đáp lại lời khẩn cầu hấp hối của cô gái. Trong ánh sáng ban mai mờ ảo ấy, một người đàn ông đã không chút do dự nhảy xuống vực thẳm của tương lai vô định cùng cô.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT