Thực ra những người khác cũng đã nghĩ đến đề xuất của Hoắc Ảnh Thanh, chẳng qua là vẫn còn quá nhiều yếu tố không chắc chắn. Không ai ở đây có thể nói được tiếng Hy Lạp, cũng chẳng ai biết được liệu những người bên đó có đột nhiên tấn công mình hay không. Lẻn vào từ hồ băng và núi tuyết là cách yên tĩnh nhất, nhưng sẽ gây tổn hại cho cơ thể.
Lưu Phương Minh và một người khác đi quan sát lộ trình di chuyển của các thành viên trong đội tuần tra của Hy Lạp. Nửa giờ sau, một người đàn ông cao lớn lực lưỡng với sống mũi cao, đôi mắt sâu và mặt nạ che mất nửa dưới khuôn mặt đột nhiên bước vào lều chiến đấu, nhưng từ đôi mắt lộ ra bên ngoài có thể thấy rõ anh ta không phải là người Đông Á.
"Ai!"
Một trong số họ lập tức giơ súng lên và kéo chốt an toàn.
"Là tôi, là tôi mà!"
Người đàn ông có đôi mắt sâu thẳm kia nhanh chóng vẫy vẫy tay, âm thanh phát ra là thứ tiếng Trung cực kỳ lưu loát và giọng nói rất quen thuộc.
Mấy người sửng sốt một lát, rồi hỏi: "Ôn Khánh Dương?"
Ôn Khánh Dương kéo tấm vải che nửa dưới khuôn mặt ra, chỉ vào mình rồi cười: "Ha ha, không nghĩ tới, em gái kia thật sự có bản lĩnh như vậy, che hết từ phần mũi trở xuống, chỉ để lộ mỗi đôi mắt, chính tôi cũng không nhận ra đấy."
Hoắc Ảnh Thanh cũng từ ngoài lều đi vào, phủi bụi trên tay rồi nói: "Chỉ cần không tháo mặt nạ xuống, quả thực có thể lọt qua tầm mắt của những người đó, chỉ cần bọn họ không quen biết nhau là được."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play