Ninh Lạc nhìn chằm chằm vào dòng chữ trước mắt, trong đầu chỉ bật ra một câu: Cái quái gì thế này?!
Cậu trợn tròn mắt, gào thét trong câm lặng, vội vàng giật lấy tờ giấy, không biết nên xấu hổ thay cho mình trước hay cho Lộ Đình Châu trước.
【 Chết tiệt, chồng tôi mất sạch thanh danh rồi! Người ta nhìn thấy hết rồi! “Trinh tiết online” không còn! Của hồi môn quý giá nhất cũng bay màu! 】
“Thẻ ngân hàng của tôi đâu? Rõ ràng vừa nãy tôi để trong túi mà!”
Vương Lâm đứng bên cạnh, nhìn Ninh Lạc lật tung mọi thứ, bối rối đến mức làm tiền rơi lả tả khắp sàn, không nhịn được bật cười.
Đúng là hạnh phúc của mình luôn phải xây trên nỗi khổ của người khác mới trọn vẹn.
Ninh Lạc bị Vương Lâm cười đến mức chỉ muốn độn thổ. Cậu hận không thể đập đầu xuống đất cho xong chuyện. Gương mặt đỏ bừng lan nhanh đến tận mang tai, đôi mắt đầy vẻ bối rối, xấu hổ đến mức ngay cả nốt ruồi nhỏ bên đuôi mắt cũng như sắp bốc cháy. Cậu cắn môi, lúng túng đến phát run.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT