Căn phòng rơi vào khoảng lặng, dư âm ly rượu rơi xuống bàn vang vọng một lúc lâu, Tả Phi cúi đầu nhìn chằm chằm rượu sóng sánh trong ly, trong lòng chợt cảm thấy rung động.
Chàng nói, nếu Khương tiên sinh muốn thì đó cũng là lẽ đương nhiên.
Người khác có lẽ sẽ cho rằng Bố Nam đang giả vờ tỏ ra cao thượng, nhưng y biết, Bố Nam là thật sự nghiêm túc nghĩ như thế.
Tả Phi cảm thấy khó tin, y biết từ trước đến nay Bố Nam rất nghe lời Khương tiên sinh, cho dù Khương tiên sinh nói phân có mùi thơm thì chàng cũng sẽ gật đầu, thậm chí sẽ còn ấn đầu người khác gật theo, nhưng y thật sự không biết chàng lại nghe lời tới mức này.
Rốt cuộc thì chàng có biết mình sẽ nhường lại cái gì hay không?
Có lẽ là cả giang sơn, không, không phải có lẽ, mà là chắc chắn.
Tả Phi tin chắc bọn họ sẽ là người chiến thắng cuối cùng, xét về sức chiến đấu cùng sự ủng hộ của dân chúng, không ai có thể tranh với bọn họ, bọn họ không tự lập xưng vương không phải là vì không đủ thực lực, mà là vì không muốn sớm bước vào vũng nước đục và trở thành chim đầu đàn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play