La Dị giúp cậu bé tưới vườn rau, qua lại vài lần liền biết cậu bé tên là Thích Thư Vấn, mới nghe chỉ cảm thấy cái tên có chút quen tai, nhưng gã cũng không nghĩ sâu.
"Cha mẹ đối xử với con có tốt không?"
"Ta không có cha, chỉ có mẹ nuôi, nương nói là ôm ta từ am ni cô về, bà đối xử với ta rất tốt."
La Dị thấy người kia sắc mặt hồng nhuận, trắng trẻo mập mạp, liền biết từ nhỏ sống không tệ, lại hỏi: "Nếu con ở nhà mẹ nuôi sống tốt như vậy, vậy vì sao lại đến làm tiểu đạo sĩ?"
"Bọn họ đều nói ta là đứa trẻ không ai cần."
Đầu Thích Thư Vấn rũ xuống rất thấp, cầm chiếc xẻng nhỏ xới đất, vẻ mặt vừa nãy còn hớn hở vậy mà bây giờ lại ủ rũ.
Trong lòng La Dị đau nhói, năm đó con gã chính là bị bỏ rơi gần am ni cô, đứa trẻ trước mặt mười phần thì có tám chín phần là con mình, vẻ mặt gã rất ôn hòa.
"Đứa nhỏ, để ta xem mông con."
Ở trên mông con gã có một vết bớt hình con bướm, tuy trong lòng đã xác định, nhưng lại không dám ngay bây giờ lập tức nhận nhau, vạn nhất không phải, e rằng sẽ làm tổn thương lòng đứa trẻ này.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play