Chương Vô Ngu cũng nôn nóng, nhưng thấy Tần Tu Nhan đã bước nhanh đến cạnh y thì lại do dự không tiến, lòng nghĩ Thích Thư Vọng nói cũng có lý, nàng và Thích Kính chỉ là bằng hữu, làm việc gì cũng nên giữ chừng mực.
Tần Tu Nhan vốn từng có hôn ước với Thích Kính, tuy nay đã giải trừ, nhưng dẫu sao cũng vẫn là người thân quen hơn, bản thân nàng nên thức thời mới phải.
"Đa tạ Tần cô nương quan tâm. "Thích Kính vẫn có nét mặt lãnh đạm, y bước đến trước mặt Chương Vô Ngu, nghiêng đầu nhìn sắc mặt nàng hỏi: "Sao gặp ta lại chẳng nói lời nào? Muội từ bao giờ lại trở nên thục nữ vậy?”
Tần Tu Nhan bị lạnh nhạt đứng một bên, sắc mặt tối sầm, mất mát quay lưng rời khỏi phòng.
Thích Kính tuy nói chuyện với Chương Vô Ngu nhưng ánh mắt chưa từng nhìn thẳng vào nàng, khóe mắt vẫn luôn dõi theo bóng dáng Tần Tu Nhan, mãi đến khi dáng hình ấy khuất sau góc hành lang.
Dưới lầu, Tần Tu Nhan vừa muốn ra ngoài đi dạo đã bị Tô Xảo Nhi gọi lại.
Tô Xảo Nhi ngưỡng mộ nói: "Thật ra từ nhỏ ta đã thích xuống bếp, chỉ là lấy chồng sớm, người nhà lại quản nghiêm, chẳng dám có suy nghĩ làm đầu bếp. Nay có muốn làm thì cũng đã muộn rồi. Trước kia đã sớm nghe danh cô nương, nhưng chưởng quầy nhà ta tính tình nghiêm khắc, ta cũng không tiện thân cận quá mức. Hôm nay có thể nói hết những lời này, trong lòng ta nhẹ nhõm hẳn."
Tần Tu Nhan mỉm cười nhẹ: "Ngươi đâu phải bảy tám chục tuổi, lúc nào muốn làm cũng chẳng muộn. Ngươi biết chữ không?"
Tô Xảo Nhi đáp biết nhưng không biết hết, lại không thể viết.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT