Tần Tu Nhan vội vã chạy đến, không kịp chắp tay hành lễ với Thích Thư Vọng liền bước thẳng vào phòng.
Nàng ấy đẩy Chương Vô Ngu ra, trong nháy mắt nước mắt rơi như mưa, nhẹ giọng gọi: "Kính ca?”
Chương Vô Ngu lau nước mắt: "Bị thương nơi tay, đại phu nói do mất máu nhiều, hơn nữa có thuốc thang có tính an thần, cần nghỉ ngơi một canh giờ.”
Tần Tu Nhan nghe xong, giọng nhàn nhạt: "Có ta ở đây, ngươi trở về trước đi.”
"Ta cũng muốn ở lại đợi, lỡ có việc gì còn tiện chăm sóc.”
"Ta và huynh ấy từng có hôn ước." Tần Tu Nhan muốn đuổi Chương Vô Ngu đi: "Ta ở lại đây càng thích hợp hơn, dù ngươi là bằng hữu của huynh ấy, làm đến mức này đã là đủ rồi.”
Chương Vô Ngu không muốn rời đi: "Ngươi cũng nói là đã từng, đã là chuyện cũ thì giờ đây ngươi và huynh ấy không còn hôn ước gì nữa. Ta có gì không thể ở lại?”
Ánh mắt Tần Tu Nhan phức tạp: "Ngươi vẫn còn nói là không thích Thích Kính?”
"Ta quan tâm huynh ấy là bởi giao tình chúng ta thâm hậu, huynh ấy là bằng hữu ta coi trọng nhất.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT