Chương Vô Ngu lại được Tân Cúc, việc tửu lâu nay cũng giải quyết được rồi, tâm tình nàng rất vui vẻ, liền bảo nha hoàn rót đầy rượu.
“Đây là Đào Hoa Nhưỡng, cất cũng không khó, chỉ là tốn nguyên liệu, lại khó kiếm. Hoa đào chưa nở rộ thì không dùng, hoa có sâu ăn cũng không dùng, ngay cả cành không thẳng cũng không lấy. Mỗi nhánh chỉ chọn một đóa nở đẹp nhất, bã rượu cũng là loại thượng phẩm. Khó nhất chính là cất giữ, quá lạnh quá nóng đều làm hỏng mùi vị.”
Mấy người nếm thử một ngụm, quả nhiên hương thơm thanh khiết, là rượu ngon hiếm có.
Chương Vô Ngu uống một chén, vừa định rót thêm chén thứ hai thì chén rượu đã bị đoạt mất.
“Không thể tham rượu.”
Chương Vô Ngu lúc này toàn thân đã thả lỏng, nghe vậy cười chế giễu:
“Ngốc tử, nam nhân khác còn mong người mình yêu uống nhiều rượu để tiện bày tỏ tâm ý.”
Nghe lời ấy, Tần Tu Nhan và Thích Kính chẳng bày tỏ biểu cảm gì, chỉ cúi đầu uống rượu trong bát mình.
Thích Thư Vọng muốn nói lại thôi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT