Đương nhiên là vui rồi! Non xanh nước biếc, phong cảnh hữu tình, lại có biết bao điều thú vị. Nhìn Thích Thư Vọng cố chấp làm bộ thờ ơ, Thích Thư Văn lại nghiêm mặt lắc đầu: "Không vui chút nào, một chút cũng không vui. Nhưng mẫu thân vẫn nhớ đến đại ca, không phải mới sai ta mang dâu tới đây sao."
Cậu nháy mắt với Thích Thư Vọng trêu chọc: "Nói cho huynh một chuyện vui, lúc đầu ta còn tưởng Thích Kính theo mẫu thân về đây là mang ý đồ không tốt. Nhưng giờ xem ra y và mẫu thân cũng chỉ là đối tác làm ăn mà thôi, huynh có thể yên tâm rồi. Nhưng mẫu thân hình như lại không thích Tần Tu Nhan."
Thích Thư Vọng lõ đễnh nói: "Thích Kính và Tần Tu Nhan vốn có hôn ước, Vô Ngu và Tần Tu Nhan cũng sớm quen biết, chỉ là vì một số chuyện mà sinh ra hiềm khích. Ta và Tu Nhan có giao tình, còn Vô Ngu và Thích Kính cũng đã quen biết từ trước, chỉ có thế thôi."
Thích Thư Văn bĩu môi: "Loạn hết cả lên, thôi đừng kể với đệ nữa."
Thích Thư Vọng được tặng dâu, tâm trạng cũng có chút tốt lên, bèn sai người làm đem dâu ngâm vào nước giếng. Tin tức truyền đến phòng bếp, đầu bếp liền mau chóng dọn cơm lên bàn.
Bữa cơm còn chưa dùng xong thì đã nghe thấy bên nhà hàng xóm ầm ĩ cả lên. Người làm trong Thích phủ đua nhau chạy ra sát tường để hóng chuyện.
Thì ra là mẹ chồng và con dâu nhà bên cãi nhau. Người con trai cũng không can được, hai bên giằng co đến tận nửa đêm mới yên.
Sáng hôm sau, vừa vào nha môn chưa lâu thì đã có người đánh trống kêu oan, chính là mẹ chồng nàng dâu nhà Tô Xảo Nhi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT