Sáng hôm sau, Tân Cúc sau khi thức suốt đêm nghe thấy cửa mở, vội vã từ bậc thềm đứng lên, gọi một tiếng "Lão phu nhân" rồi mới dám bước vào.
Chương Vô Ngu như thường lệ rửa mặt chải tóc, tỏ vẻ như không để ý hỏi: “Ba công tử đâu rồi?”
Tân Cúc vội đáp: “Đại công tử đi nha môn rồi, nhị công tử đi tiệm quẩy, tam công tử đến trường học.”
Nàng ấy cũng không dám nhắc lại chuyện tối qua, lòng đầy lo lắng theo nàng vào phòng ăn.
Trên bàn vẫn là bữa sáng được chuẩn bị theo sở thích của Chương Vô Ngu, nàng chỉ nhìn qua rồi phất tay ra hiệu dọn đi.
“Đã bị giận no rồi, ăn gì mà ăn.”
Tân Cúc vội nói: “Đại nhân là người quan tâm đến người nhất. Nếu biết người không ăn sáng chắc đại nhân sẽ chẳng còn lòng dạ nào mà xử lý công vụ đâu.”
“Người cứ đi bảo với hắn! Nếu không chịu nhận sai, ta cứ nhịn cho đến chết.”
Tân Cúc vội đáp lời, rồi trao đổi ánh mắt với Phúc Bá, sau đó nhanh chóng rời đi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play