Lúc này không khí xung quanh vô cùng yên tĩnh. Lúc Cố Tùy bước vào cũng không quên nghiêng đầu nhìn về Hứa Khuynh đang đứng ngoài cửa.

Anh đột nhiên đưa tay lên, nhẹ nhàng nâng trên mặt Hứa Khuynh, đầu ngón tay xoa xoa khóe môi cô.

Chỗ đó bị anh mút đến để lại dấu vết.

Bị anh xoa, càng hiện lên rõ ràng.

Hứa Khuynh quay đầu đi.

Cố Tùy lúc này mới buông lỏng tay: "Có chút hồng."

Hứa Khuynh không dám hé răng.

Cố Tùy cười cười, trực tiếp đi đến phòng Hứa Khuynh, chốc lát sau liền cầm theo di động màu đen đi ra.

Khí thế nghiêm nghị, đi đến cạnh cửa.

Anh nhìn Hứa Khuynh một cái: "Đi đây."

Hứa Khuynh gật đầu, người không động đậy, lười nhác mà dựa vào cửa.

Cố Tùy lại liếc nhìn Hứa Khuynh một cái, sau đó cúi đầu đi ra ngoài.

Tô Tuyết nhìn người đàn ông cao lớn đi vào thang máy, chạy nhanh đến kéo Hứa Khuynh vào cửa.

Phanh.

Cửa đóng lại.

Tô Tuyết để bữa sáng lên tủ giày, nhìn Hứa Khuynh: "Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?"

"Chuyện lớn như vậy phát sinh trên người em, trước tiên nói cho chị biết, ít nhất chị cũng cùng nghĩ cách với em."

Hứa Khuynh cả người nhức mỏi, đi đến sô pha, ngồi xuống.

Tô Tuyết vội vàng đi theo, ngồi xuống cạnh bàn trà, quét mắt nhìn một cái liền rõ ràng, Hứa Khuynh và Cố Tùy đã phát sinh quan hệ.

Cô nghĩ cách nào cũng không hiểu được.

Bọn họ làm sao lại có liên quan?

Như thế nào sẽ??

Cố Tùy là thế gia Lê Thành, cha mẹ dòng dõi thư hương, mà anh ta, danh tiếng cũng thật tốt. Mấy năm gần đây, anh đầu tư vào Lăng Thịnh gần như không chút tiếng động.

Chờ khi mọi người phản ứng lại, bản đồ công ty Lăng Thịnh đã bao quát hầu hết sinh hoạt của mọi người từ ăn mặc, chỗ ở đến việc đi lại.

Mà nhà đầu tư Cố Tùy cũng được truyền thông đặc biệt chú ý đến.

Người đàn ông thành đạt như vậy, tự nhiên xung quanh sẽ xuất hiện không ít ánh mắt tò mò. Cố Tùy lại là người kín tiếng, truyền thông đến nay vẫn chưa tuồn ra được tấm ảnh chụp nào của anh.

Nhưng Cố Tùy ở trong giới lại có chút thanh danh.

Ngẫu nhiên có một chút tiếng gió, tin đồn cũng sẽ truyền ra. Hơn nữa, Cố Tùy lại là bạn tốt của Tiêu Trọng, đồng thời cũng là đại cổ đông của công ty.

Cho dù mấy năm nay anh ta đa số ở nước ngoài, nhưng Lâm Mạn, người có hậu trường vững chắc, tựa hồ cũng cùng Cố Tùy có chút mờ ám.

Tô Tuyết đối với Cố Tùy cũng không xa lạ.

Dù sao Cố Tùy không chỉ đơn thuần cùng Cố Tùy ái muội không rõ.

Anh ta ở trong vòng đầu tư, cũng là mỹ nữ quấn thân.

Mà Hứa Khuynh hiện tại, ngay cả tuyến 2 cũng không có tư cách chen vào, cách bọn họ quá xa xôi.

Nếu không phải Tô Tuyết từng gặp mặt Cố Tùy một lần, còn cho rằng mình nhận nhầm người.

Eo của Hứa Khuynh thoải mái hơn một chút, cô ngẩng cao đầu nhìn về phía Tô Tuyết: "Em cũng không biết tối qua anh ta sẽ tìm tới."

"Anh ta tìm tới? Cho nên, anh ta biết nhà của em ở chỗ này?"

Tô Tuyết càng chấn kinh.

Tô Tuyết và Hứa Khuynh là bạn học cấp 3, thi đậu đại học xong thì đường ai nấy đi. Mãi cho đến 3 năm trước đây, khi Hứa Khuynh ở trong giới gặp được Tô Tuyết mới biết cô đang là người đại diện.

Sau này, Hứa Khuynh trở thành nghệ sĩ trong tay Tô Tuyết. Trước kia là bạn học, cho nên ở trong giới này, quan hệ so với người khác cũng tính là thân cận.

Việc cùng Cố Tùy lĩnh chứng, anh ta cho cô tiền giải quyết chuyện của mẹ, là trước khi gặp Tô Tuyết. Hơn nữa, một năm sau Cố Tùy liền xuất ngoại.

Hứa Khuynh vẫn luôn không nói chuyện này với Tô Tuyết.

Hứa Khuynh nghĩ ngợi.

Giấy hôn thú kia cơ hồ cũng không có tác dụng gì.

Cô cùng Cố Tùy cũng không phải vợ chồng hàng thật giá thật.

Cho Tô Tuyết biết, chỉ khiến cô ấy nghĩ nhiều.

Quan hệ của bản thân cùng Cố Tùy, tốt nhất vẫn nên phủi sạch sẽ.

Hứa Khuynh nhìn về phía Tô Tuyết: "Em và anh ta 3 năm trước có quen biết, từng có tình một đêm."

Trong lòng Tô Tuyết sớm đã lung tung, rối bời đủ mọi loại đáp án, cũng không lấy làm kinh ngạc. Cô nói: "Hai người thì ra sớm đã có quen biết."

Hứa Khuynh: "Ừ. Nhưng cũng không tính là chuyện lớn gì."

Tô Tuyết lấy bữa sáng qua, nói: "Còn không tính là chuyện lớn? Phải là chuyện cực lớn thì có. Lỡ như bị truyền thông chụp được thì biết giải thích như thế nào? Còn có Lâm Mạn, em đừng quên rằng, Lâm Mạn cũng có chút liên quan đến anh ta."

Nói tới đây, Tô Tuyết nhìn về phía Hứa Khuynh.

Hứa Khuynh nhận lấy cái muỗng, nói: "Em cùng với anh ta, là chuyện của hai người. Không có quan hệ gì với Lâm Mạn."

Tô Tuyết nghe xong thì nói: "Vậy được."

Đúng là không có quan hệ gì với Lâm Mạn.

Tô Tuyết nhìn ra, Hứa Khuynh cũng không đem việc cùng Cố Tùy phát sinh quan hệ gộp thành một chuyện. Cô chần chờ, sau đó nói: "Nếu truyền thông chụp được…"

Hứa Khuynh: "Sẽ không chụp được."

Tô Tuyết ngây người.

Nhớ đến những tin tức đó trên cơ bản đều sẽ không chụp đến mặt Cố Tùy, liền hiểu rõ, cho dù truyền thông có chụp được, Cố Tùy cũng có cách giải quyết. Tô Tuyết thở phào một hơi.

"Em cùng anh ta… sẽ còn… sao?

Hứa Khuynh cười cười.

Không thể nói trước.

Có thể hay không, không nói trước được.

*

Cửa thang máy khép lại.

Cố Tùy click mở di động, nhìn mấy cái thông báo. Thang máy đến tầng một, anh cất di động đi ra ngoài.

Ánh nắng ban mai chiếu xuống mặt đất.

Trợ lý Trần sáng sớm đã lái xe đến tiểu khu Hinh Nguyệt.

Cố Tùy đi ra ngoài.

Trợ lý Trần nhanh chóng chạy ra mở cửa xe.

Quần áo một đêm không đổi, trừ mùi rượu còn lưu lại một mùi hương nhàn nhạt. Cố Tùy dựa vào ghế sau, cổ áo sơ mi hơi rộng mở.

Trợ lý Trần đóng cửa xe, vòng lên trên ghế lái.

"Cố tổng, về nhà trước sao?"

"Ừ."

Xe khởi động.

Cố Tùy cầm lấy một điếu thuốc thưởng thức. Trong đầu hiện lên câu nói của Hứa Khuynh: "Em đã ngủ với Cố Tùy."

Vài giây sau, anh đặt điếu thuốc lên khóe môi, nghiêng người bật lửa.

Cửa sổ xe chậm rãi mở ra, xua đi khói thuốc.

Anh híp mắt, khẽ nở nụ cười.

Tiếng cười trầm thấp.

Sương khói lượn lờ.

Cười đến khi thở ra, có chút nghiền ngẫm.

Ngủ với tôi?

À.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play