Edit: Dứa đại ca
Úc Bạch cố gắng nắm chặt lấy cổ tay của Trọng Lưu, cậu khó khăn giãy dụa nhưng lại bị ôm càng chặt hơn. Muốn hoàn toàn dung hòa người này vào trong xương tủy của mình, không muốn buông bàn tay đang nắm chặt lấy tay cậu ra. Hương vị của máu tươi ngọt ngào đến mức khiến hắn không ngừng đắm chìm vào trong đó.
Úc Bạch ngửa đầu nhắm hai mắt lại rồi lại mơ hồ nhớ tới vừa rồi mình đã giúp xử lý vết thương cho cô gái bị xác sống cắn kia, như vậy chẳng phải dị năng chữa trị của mình có thể có tác dụng sao? Không biết chừng cậu có thể chữa khỏi cho Trọng Lưu thì sao?
Cắn chặt răng, từ lòng bàn tay của Úc Bạch xuất hiện một luồng sáng trắng yếu ớt. Đó là sức mạnh của hệ chữa trị. Ánh sáng trắng dần thấm vào làn da trắng mịn gần như trong suốt của Trọng Lưu giống như dòng nước chảy, khẽ lóe lên luồng sáng yếu ớt dưới làn da của Trọng Lưu.
Động tác cắn cổ của hắn dần dừng lại, cho dù máu vẫn không ngừng chảy ra nhưng Úc Bạch vẫn cố gắng dùng thêm chút sức lực, tăng thêm sức mạnh truyền dị năng vào trong người hắn. Quả cầu ánh sáng đó dần trở nên dày đặc hơn, quấn quanh lấy cánh tay của Trọng Lưu.
Đầu càng ngày càng choáng váng, Úc Bạch nửa dựa vào người của Trọng Lưu, cậu thật sự không còn thừa chút sức lực nào để chống đỡ bản thân nữa, mất máu quá nhiều gần như tra tấn cậu muốn phát điên. Nhưng bây giờ cậu không thể ngã xuống được. Trọng Lưu vẫn chưa tỉnh lại, trạng thái này của hắn tuyệt đối không thể để những người khác nhìn thấy được, hắn cũng tuyệt đối không thể biến thành xác sống được.
“Úc Bạch...” Có người gọi tên cậu, Úc Bạch khó khăn mở mắt ra nhưng vẫn không thể chống lại được cơn buồn ngủ đang mãnh liệt ập đến. Cậu thật sự rất muốn ngủ một giấc, cậu mệt quá, lạnh quá, cứ để cậu ngủ một lúc đi...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play