Edit: Dứa đại ca

Đúng vậy, hai người thật sự ở bên nhau. Úc Bạch nằm gục trên bàn nhớ lại cuộc sống gần đây của hai người. Tóm lại chính là một câu thành ngữ, như hình với bóng.

Chỉ riêng việc hai người tự ngủ ở chính nhà của mình thì những thời gian còn lại họ đều dính với nhau. Hơn nữa vì tay Thẩm Hoài bị thương nên anh thường nhân cơ hội này đưa ra một vài yêu cầu khiến người ta xấu hổ, hôn hôn hay sờ sờ… Cũng đều là chuyện bình thường. Đương nhiên, hai người vẫn chưa làm đến bước cuối cùng. Thẩm Hoài tỏ vẻ anh cũng không biết phải làm sao, nhưng nếu Úc Bạch không đồng ý thì anh cũng không thể làm gì được.

Dưới sự tấn công mãnh liệt của Thẩm Hoài, Úc Bạch càng ngày càng quen với sự tồn tại của anh. Vì thế cậu cứ dần chìm đắm như vậy! Nhưng sao cậu lại luôn có cảm giác bản thân như bị bán đi vậy hả!

Có điều, Úc Bạch lại lén lút nhìn trộm về phía Thẩm Hoài, đôi lông mày thanh tú cùng sự mềm mại giữa đôi môi khiến cậu như mất trí. Một người xinh đẹp lại trung thành như vậy vậy mà lại thuộc về cậu, nghĩ lại thôi cũng thấy thật vui vẻ.

“Sao vậy?” Thẩm Hoài sờ đầu cậu hỏi: “Có chuyện gì mà vui vẻ thế?”

Úc Bạch kiêu ngạo quay đầu đi, nắm lấy tay anh: “Không nói cho cậu biết.”

Thẩm Hoài cười khẽ một tiếng, nụ cười không ngăn được giữa đôi mắt hàng mày của anh. Thật tốt khi gặp được người này. Giống như anh có thể nhìn thấy trái tim của cậu ấy ngày càng đến gần mình hơn, chính cậu ấy và sự ấm áp này đã lấp đầy mọi khoảng trống trong cuộc đời của anh. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -

Nhưng như vậy vẫn chưa đủ, lòng tham của anh mong muốn càng nhiều hơn nữa, muốn được vào trong cơ thể của cậu, hòa làm một với cậu để bù đắp cho khoảng trống trong trái tim mình. Nhưng bây giờ vẫn chưa được, điều đó sẽ khiến cậu ấy sợ hãi, nên anh cần phải kiên nhẫn.

Trong mắt Thẩm Hoài như có một cơn giông gió bị đè nén, khóe mắt xinh đẹp hơi nhếch lên mang theo sự sắc bén. Một lúc sau, khi anh ngẩng đầu lên lần nữa đã trở lại dáng vẻ đang mỉm cười.

Chưa đợi anh kịp mở miệng, Úc Bạch đã mở miệng nói chuyện: “Tối nay chúng ta cùng nhau về nhà nhé, tôi sẽ nấu bữa tối cho cậu, cậu muốn ăn gì?” ( truyện trên app T Y T )

Thẩm Hoài đưa tay nắm lấy tay cậu, cảm nhận được nhiệt độ ấm áp trong lòng bàn tay mình, anh mới chậm rãi nói: “Cứ làm vài món giống như lần trước chúng ta ăn là được.”

Nghe thấy Úc Bạch đồng ý, anh lại chậm rãi nói thêm: “Chỉ cần là do cậu nấu, tôi đều thích.” Trái tim Úc Bạch đập thịch một cái, vội quay đầu đi: “Cậu đang nói cái gì vậy? Tôi không tin đâu.”

Thẩm Hoài đã hoàn toàn hiểu được tính cách của Úc Bạch sau nhiều ngày ở chung. Cậu như một đứa trẻ kiêu ngạo lại ngốc nghếch đáng yêu. Nhìn thấy vành tai đỏ ửng của cậu, ánh mắt của Thẩm Hoài tối sầm lại, anh siết chặt tay của Úc Bạch mới dần kiềm chế được dục vọng trong lòng.

Buổi tối tan trường, hai người cùng nhau đi bộ trên con đường đến nhà của Thẩm Hoài. Vốn nghĩ là một thế giới ngọt ngào của hai người, nhưng lại bởi vì một người mà cắt ngang bầu không khí tươi đẹp này.

“Thẩm Hoài, đã lâu rồi cậu không đến nhà tớ, trong nhà xảy ra chuyện gì sao?” Một cô gái đứng giữa đường bọn họ nhất định phải đi qua rồi chặn đường bọn họ.

Cô gái này lớn lên khá xinh đẹp, mái tóc dài cụp đuôi, đôi mắt to long lanh, mặc đồng phục học sinh, khí chất hiền lành khiến cô ta trông như một viên ngọc quý. Đúng vậy, đây chính là nữ chính Bạch Liên Hoa ác độc, Trương Duyệt Giai.

Nếu không phải lúc này cô ta xuất hiện ở đây, Úc Bạch chắc chắn sẽ quên mất còn có nữ chính này. Mà cậu đã từng nghe nói về việc nam chính rất si tình với cô ta. Nghĩ đến đây, cậu không khỏi nghiêng đầu nhìn Thẩm Hoài.

Trên thực tế, Thẩm Hoài hiện tại rất bực bội, anh từ lâu đã nhìn thấu được con người của Trương Duyệt Giai. Cô ta luôn muốn dụ dỗ con nhà giàu có, sống trong cảnh nghèo khó nhưng lại coi thường những đứa trẻ con nhà nghèo. Cô ta chẳng qua vì có nhân duyên rất cao cho nên vẫn luôn không bị người ta vạch trần mà thôi.

Trước đây dì Trương đối xử với anh khá tốt nên quan hệ của anh với Trương Duyệt Giai cũng không có vấn đề gì, thậm chí anh còn thường đến nhà bọn họ ăn cơm tối. Mà Trương Duyệt Giai cũng thích đưa anh đi gặp bạn bè của cô ta, cô ta chẳng qua chỉ muốn khoe khoang bản thân có một người bạn đẹp trai mà thôi. Những người không biết còn tưởng rằng bọn họ là người yêu.

Nhưng sao bây giờ cô ta lại nhìn chằm chằm vào Úc Bạch như vậy? Úc Bạch còn mỉm cười với cô ta. Ánh mắt của Thẩm Hoài chợt tối sầm lại, anh đưa tay nắm lấy tay Úc Bạch không cho cậu thả ra.

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play