Vương Xuân Hoa ăn năn hối hận, chuẩn bị yên lặng trong lòng khóc lóc, kể lể sự bất công của hai ông bà già, nhưng còn chưa kịp thu hồi tầm mắt, đúng lúc nhìn thấy Phúc Bảo bên cạnh thằng nhóc con tam phòng kia, đang thở hồng hộc nhìn nàng.
Không đâu, không đâu, Phúc Bảo ngoan như vậy, sẽ không thể nào trừng nàng đâu, nhất định là do mắt Phúc Bảo quá to tròn, mới làm cho nàng có ảo giác như vậy.
Vương Xuân Hoa tự an ủi bản thân mình trong lòng, đối với nàng, cả nhà tam phòng kia đều là tiện nhân, chỉ có Phúc Bảo ngoan ngoãn làm người ta mềm lòng.
Con bé chỉ là đứa nhỏ mới sinh không lâu, không giống với những ác nhân kia của tam phòng.
Cứ coi như là con của nhị bá nương nàng, sau này nàng sẽ chú ý một chút, không thể để bé ngoan kia bị cha mẹ dạy hư, nuôi lớn thành một đứa nhỏ ham ăn biếng làm.
Nàng sẽ dạy đứa nhỏ này biết nghe lời hơn cả Mai Nương và Lan Nương.
Lúc ở nhà thì có thể dọn dẹp nhà cửa gọn gàng, ngăn nắp, khi ra đồng thì có nghị lực, thông minh, tháo vát, chăm sóc tốt hoa màu ngoài ruộng đất.
Khiến nàng trở thành cô nương giỏi giang nhất trong thôn, đến lúc đó, mấy bà mối sẽ thay nhau đến, đem cửa của Thiện gia đạp vỡ.
Nghĩ như vậy, Vương Xuân Hoa lại tươi cười hiền lành với Phúc Bảo, biểu tình nhanh chóng thay đổi một cách khó hiểu, làm Phúc Bảo sợ hãi tới mức run run, cũng không dám trừng mắt nhìn nàng nữa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play