Vương Xuân Hoa lập tức quỳ gối trên mặt đất, ôm lấy chân Thiện Tuấn Hà: "Ta chưa cho quá nhiều, mới chỉ có hai lần.
Hơn nữa, cũng chỉ có bấy nhiêu, ta thật sự không phải cố ý.
Chàng đánh ta, chàng đánh ta đi.
Nhưng hãy xem như vì Mai Nương, Lan Nương, còn có Phúc Tài nữa, chàng đừng không cần ta."
Cuộc sống của người nhà Vương gia thật rất khổ cực, nhất là con gái Vương gia, ăn ít nhất, làm nhiều nhất.
Nếu không xuất giá, Vương Xuân Hoa sẽ không biết cảm giác mặc quần áo mới là gì, cũng không biết cảm giác được ăn cơm no là như thế nào, tất cả những thứ này, đều là nhờ gả tới Thiện gia mà nàng mới biết được.
Cha mẹ nói rất đúng, Thiện gia chính là một cái tổ hạnh phúc, nàng là con gái duy nhất của Vương gia được hưởng cái phúc này, chẳng lẽ lại không báo đáp cha mẹ đẻ, làm cho người nhà mẹ đẻ mình có cuộc sống tốt đẹp hơn.
Thiện gia có nhà, có đất, còn nhà mẹ đẻ nàng cái gì cũng không có, thậm chí Vương Xuân Hoa còn cho rằng, nếu Thiện Tuấn Hà có năng lực một chút, giống như lão đại với lão tam thì có thể lấy được tiền từ hai vợ chồng Thiện lão, không tới mức như hiện tại, chỉ vì mấy chục lượng bạc mà vặn hỏi nàng.
Nhưng hiện tại Thiện Tuấn hà đang tức giận, nàng không thể nói những lời như vậy với hắn lúc này.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play