"Sao cô lại bất an như vậy chứ?" Thịnh Viêm khó hiểu hỏi: “Tôi cảm thấy phó bản này vẫn ổn, quy tắc không nhiều, thực lực của nghiên cứu viên chỉ ở mức trung bình, loại thuốc nguy hiểm duy nhất cũng có thể cải thiện thể chất của chúng ta. Cho dù là lần sau thuốc có thể sẽ gây ra tác dụng xấu thì chúng ta vẫn còn có huyết thanh, tôi thấy phó bản này rất tự do mà."
“Tôi lại thích phó bản có nhiều quy tắc hơn.” Mạc Bạch nói: “Càng nhiều quy tắc, càng có nhiều hạn chế, có nghĩa là boss phó bản càng sợ người chơi, càng phải dùng năng lực lãnh thổ để hạn chế hành động của người chơi. Ngược lại, những phó bản có ít quy tắc hơn và ít hạn chế hơn sẽ khiến tôi cảm thấy bất an, có cảm giác rằng phó bản này hoàn toàn không để chúng ta vào mắt. Nó chỉ cần chúng ta phối hợp nghiên cứu, trừ cái đó ra chúng ta làm gì cũng sẽ không liên quan đến nó.”
Mọi người sẽ nhốt một con hổ vào chuồng nhưng lại phớt lờ những con kiến ​​dưới chân mình.
Hổ sẽ đe dọa tính mạng con người nhưng kiến ​​chỉ là râu ria. Chỉ khi con kiến ​​ảnh hưởng đến tính mạng con người thì người ta mới dùng thuốc trừ sâu và phun nhẹ để quét sạch toàn bộ đàn kiến.
Mạc Bạch nhìn thấy vẻ mặt không thể tin được của Thịnh Viêm, nói: “Nhóm người Liễu Tòng Y đã phí hết tâm tư và thử đủ mọi cách nhưng vẫn không có cách nào trị liệu hết vấn đề trên người mình. Điều này chứng tỏ ít nhất ở Đào Hoa Nguyên, người chơi và hệ thống không thể giải quyết được vấn đề này, nhưng phó bản này lài tùy tiện lấy ra một loại thuốc là có thể chữa trị cho bọn họ, điều đó chứng tỏ sức mạnh của phó bản này đã vượt xa sức tưởng tượng của chúng ta."
“Nhưng dù sao đây cũng chỉ là phó bản cấp B mà thôi.” Thịnh Viêm nói.
"Anh nói cũng phải, hi vọng là tôi suy nghĩ nhiều.” Mạc Bạch nói: “Đưa thẻ đó cho tôi đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play