Đương nhiên Thương Hành Y biết, ở thời điểm một trăm năm sau, Huyền Lung Trú Hoang biến thành bộ dạng kia, tuyệt đối không phải chuyện anh có thể dễ dàng thay đổi chỉ bằng dăm ba câu. Anh chỉ muốn thử, nỗ lực lần cuối.
Anh nắm chặt tay Bất Kiến Hàn, vắt óc suy nghĩ, muốn tìm ra cách phá giải tốt hơn. Ví dụ như tóm lấy người sở hữu quyền năng Thời Trùng hoặc lợi dụng tài nguyên Thiên Đường khác hiện có ở kỷ nguyên thứ ba...
Chẳng mấy chốc, anh đau khổ nhận ra, tất cả những ý tưởng anh đưa ra đều không thay đổi được tương lai.
"Em nghĩ ra rồi." Bất Kiến Hàn trầm ngâm: "Nếu một mình em không thể tương thích mảnh vỡ Tique và Phù Thủy, vậy có thể thử tách em ra làm hai phần. Một nửa tiếp tục giữ Tique, nửa còn lại dung hợp Phù Thủy... dù làm vậy, vẫn hơi miễn cưỡng để phát huy trọn vẹn quyền năng Phù Thủy, nhưng để chế tạo Huyền Lung Trú Hoang, chắc là đủ."
"Vấn đề lớn nhất là, em không thể tự mình tách đôi hoàn hảo, cũng không chắc sau khi bị tách đôi có còn giữ được ý thức tỉnh táo không. Vì vậy, cần phải có một người giúp em, thực hiện thao tác này và sau đó trong suốt một trăm năm này thay em trông nom phần thân thể bị tách rời."
"Em không đời nào cho phép người khác động vào cơ thể mình." Bất Kiến Hàn đưa tay, khẽ vuốt ve khóe mắt ửng đỏ của Thương Hành Y: "Cho nên, cưng à, người lợi dụng thân thể của em, chế tạo và lãnh đạo mọi thứ trong Huyền Lung Trú Hoang... chỉ có thể là anh."
Thương Hành Y đã cố gắng hết sức, mới kiềm được nước mắt đảo quanh trong hốc mắt, không để chúng trào ra, dính trên đầu ngón tay Bất Kiến Hàn: "Sao em cứ... em không thể đối xử với anh như vậy, sao có thể lần nào cũng tàn nhẫn với anh như thế..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT