Xuyên qua dòng chảy dài đằng đẵng của thời gian, lại lần nữa mở mắt ra. Trước mặt Thương Hành Y là cơn mưa mang ánh huỳnh quang xanh lam.
Nước mưa từ trên không trung đen kịt xa xôi rơi xuống, phủ trên mặt đường một lớp ánh sáng mờ lạnh lẽo. Người đi đường trên phố vẻ mặt đột ngột thay đổi, vội vàng trốn tránh, sợ rằng thân thể bị những giọt nước mưa xinh đẹp này dính vào dù chỉ một chút.
Một giọt mưa xanh rơi trên cánh tay Thương Hành Y, chỗ bị bắn vào hơi đau, để lại một vết ăn mòn màu sẫm. Cảnh tượng quen thuộc khiến Thương Hành Y chợt nhớ ra, anh đã từng nhìn thấy nơi này trong tập tranh thiết lập Thiên Đường và ký ức của Bất Kiến Hàn.
Đây là cực quang vĩnh trú của kỷ nguyên thứ ba, thành phố dưới lòng đất được xây dựng bằng cách đục rỗng dãy núi. Những cơn mưa này là nước thải công nghiệp từ các thành phố thượng lưu, có độc đối với cơ thể con người, hơn nữa còn có tính ăn mòn mạnh.
Cánh cửa đồng thau chỉ xuất hiện trong ánh nến, giờ đây chỉ còn lại mấy cây nến tàn dưới chân anh. Anh nhặt những cây nến tàn lên, trước khi lớp da này của mình bị nước mưa ăn mòn, tìm được một mái hiên để trú mưa.
Nước mưa tí tách rơi xuống từ trên mái hiên, giống như một chuỗi rèm châu trong suốt, chúng sau khi rơi xuống đất tụ lại thành dòng sông ánh sáng màu xanh lam nhạt, chảy dọc theo rãnh thoát nước bên đường. Từ trên cao nhìn xuống thành phố dưới lòng đất này, bề mặt của nó bị những rãnh thoát nước này bao phủ. Nước mưa chảy trong mương máng, đan xen thành một mạng lưới ánh sáng xanh lam băng giá, đẹp không sao tả xiết.
Mọi thứ dưới ngòi bút của Bất Kiến Hàn, luôn ẩn chứa sát cơ trong sự lãng mạn, nguy hiểm và mỹ lệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT