Có thứ gì đó rơi xuống, sống mũi Bất Kiến Hàn đột nhiên đau nhói, cậu giật mình tỉnh giấc.
Cậu mở mắt ra, trước mặt là hai cuốn sách. Một cuốn mở ra trên đôi chân khoanh tròn của cậu, là cuốn cậu đang đọc dở trước khi ngủ thiếp đi. Cuốn còn lại đóng lại, đặt trên cuốn đang mở, là thủ phạm gây ra cơn đau sống mũi của cậu.
Bất Kiến Hàn cầm cuốn sách đóng bìa cứng lên, ngẩng đầu liền nhìn thấy cậu bé đang ngồi trên đỉnh giá sách. Trên đầu đối phương mọc một đôi sừng rồng, đôi mắt là đồng tử dọc màu vàng, đeo một cặp kính gọng đen to tròn, trông rất đáng yêu. Bàn tay ném sách của cậu bé còn chưa kịp thu về, bị Bất Kiến Hàn bắt gặp tại trận.
"Thập Tam Nguyệt, sách của cậu suýt nữa làm gãy mũi tôi rồi." Bất Kiến Hàn xoa sống mũi, oán trách. Dường như mỗi lần gặp con rồng nhỏ này, cậu đều va vào thứ gì đó hoặc bị thứ gì đó rơi trúng.
"Là ngài tự nói. Nếu ngài xem sách mà ngủ quên, tôi phải tìm cách gọi ngài dậy." Thập Tam Nguyệt lắc đuôi rồng phía sau nói: "Ngài chỉ còn một ngày thôi, phải khẩn trương lên."
Bất Kiến Hàn ngáp một cái, gấp cuốn sách đang đặt trên đầu gối lại: "Nhưng cậu có thể gọi tôi dậy bằng cách nhẹ nhàng hơn mà."
Cậu lại bắt đầu nhớ Thương Hành Y, rõ ràng mới chỉ xa nhau không lâu. Cậu vô cùng nhớ nhung dáng vẻ Thương Hành Y dịu dàng khẽ gọi cậu thức dậy, rất giống người vợ đã chuẩn bị xong bữa sáng vào ngày làm việc, đến gọi người chồng sắp đi làm dậy ăn cơm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT