Bất Kiến Hàn lại mơ thấy Thiên Đường.
Cậu bước đi giữa vực sâu của đại dương, nơi những tàn tích của sinh vật trên mặt biển rơi xuống từ phía trên. Màu trắng tinh khiết, tan nát, chậm rãi chìm xuống, như một trận tuyết rộng lớn và cô đơn đang rơi.
Những đàn sứa phát quang lơ lửng phía trên đầu, trôi qua giữa những cụm tảo khổng lồ mọc cao như rừng cổ thụ. Những con cá to lớn với hình dáng kỳ quái ẩn nấp trong các khe núi lửa dưới đáy biển, vừa cảnh giác vừa kính sợ dõi theo cậu. Dưới chân cậu là một bãi lầy cát đen, không ngừng lún sâu và xoáy xuống, như một hố đen nuốt chửng mọi thứ.
Ngước mắt nhìn lên, cậu có thể xuyên qua đáy vực sâu, thấy được mặt biển xa xôi mờ mịt trên cao.
Hải Hoàng Huyễn trôi nổi bên cạnh cậu, đôi mắt khép hờ, tay nâng một chiếc vương miện ngọc trai san hô. Chiếc váy trong suốt, như cơ thể của một con sứa phát quang, phập phồng theo dòng nước xoáy quanh.
Bất Kiến Hàn đưa tay lên, các ngón tay xòe ra, lòng bàn tay hướng về phía bầu trời. Qua kẽ ngón tay, cậu thấy được mặt biển đen như mực. Các ngón tay cậu từ từ khép lại như nắm bắt thứ gì đó rồi nhẹ nhàng bóp chặt.
"Trong kỷ nguyên đầu tiên hàng triệu năm trước, mặt trời - biểu tượng của niềm tin vào các vị thần - đã vỡ vụn. Những mảnh ánh sáng ấy rơi xuống biển, tạo nên các vì sao trên mặt nước." Cậu thì thầm, giọng nói vang lên trong nước một cách tự nhiên, không bị cản trở.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play