Hỏi: Làm thế nào để kéo dài thời lượng trò chơi một cách hiệu quả và hợp lý?

Đáp: Lồng ghép. Lồng ghép điên cuồng, lồng ghép vô hạn. Chia một nhiệm vụ chính thành nhiều nhiệm vụ phụ, sau đó chia nhiệm vụ phụ thành nhiều nhiệm vụ phụ của nhiệm vụ phụ. Yêu cầu nhiệm vụ phụ của nhiệm vụ phụ là thu thập một số vật phẩm nhiệm vụ, sau đó chia vật phẩm nhiệm vụ thành nhiều mảnh vỡ của vật phẩm nhiệm vụ. Áp dụng tương tự, bạn sẽ có vô số nhiệm vụ phụ của nhiệm vụ phụ, mảnh vỡ của mảnh vỡ. Và bạn sẽ đạt được vòng lặp nhiệm vụ như ác mộng.

Two thousand years later.

Sau khi thu thập năm đồ vật chứa âm khí, mười mảnh vỡ của đồ vật chứa âm khí của đồ vật chứa âm khí, hai mươi mảnh vỡ của mảnh vỡ của đồ vật chứa âm khí, dưới bộ móng vuốt sắc bén của nữ quỷ móc tim, cuối cùng Bất Kiến Hàn cũng mở được hộp nhạc, lấy ra đồ vật chứa âm khí cuối cùng thực sự- một mẩu báo cũ rách nát.

Theo lời nhắc nhiệm vụ của hệ thống, chỉ khi tìm đủ tất cả các mẩu báo, ghép chúng thành một tờ báo cũ hoàn chỉnh, mới có thể tiêu hủy hoàn toàn đồ vật chứa âm khí cuối cùng này.

Và những mẩu báo giống hệt nhau, còn ẩn giấu một trăm mảnh trong khắp các ngóc ngách của phòng triển lãm.

Một trăm mảnh nhỏ đấy bạn ơi.

Làm tròn lên cũng phải một trăm triệu!

Cầm một đống mẩu báo vụn, khóe mắt Bất Kiến Hàn không khỏi tuôn rơi hai giọt nước mắt cảm động đến tận tâm can.

"Thế Giới Mô Hình" quả thực đã đưa nghệ thuật búp bê Matryoshka của hiện đại và đương đại lên đến đỉnh cao.

Tranh thủ khoảng thời gian đẩy lùi nữ quỷ móc tim ở cửa phòng triển lãm, Bất Kiến Hàn chạy đua với thời gian để ghép những mảnh báo cũ lại với nhau. Cứ khoảng ba phút, nữ quỷ móc tim lại ập đến một lần, cậu buộc phải bỏ tờ báo xuống, mở Linh Thị ra để đánh lui nữ quỷ móc tim, ký tên lưu tiến độ, sau đó mới tiếp tục ghép báo.

Nếu chẳng may có lần nào không chú ý đến cuộc tấn công của nữ quỷ móc tim, sơ suất bị giết chết, thì công sức ghép báo lần này coi như đổ sông đổ bể, lại phải quay lại điểm lưu trữ trước đó để làm lại từ đầu.

Đến khi cậu ghép xong tờ báo, chữ ký trên sổ lưu trữ đã phủ kín hơn nửa cuốn sổ.

[Tên vật phẩm: Tờ báo cũ ố vàng.]

[Mô tả vật phẩm: Một tờ báo cũ thời dân quốc, đưa tin về một họa sĩ trẻ qua đời vì bệnh tim, người tình kỹ nữ của anh ta đã tự sát vì tình.]

Cảm nhận được thời điểm nữ quỷ móc tim tấn công lần tiếp theo sắp đến gần, Bất Kiến Hàn không kịp xem kỹ văn bản trên báo. Cậu chỉ vội vàng liếc nhìn bức ảnh đen trắng mờ nhạt trên đó rồi ném tờ báo cũ xuống dưới thiết bị hội tụ ánh sáng, tập trung chút ánh sáng mặt trời ít ỏi còn sót lại để thiêu hủy nó.

Trong ấn tượng mơ hồ chỉ nhớ mang máng, kỹ nữ trong ảnh mặc sườn xám bằng lụa Hương Vân Sa, viền ren đính ngọc trai, xinh đẹp tuyệt trần. Chiếc sườn xám tinh xảo đó dường như cùng kiểu dáng với chiếc sườn xám trên người nữ quỷ móc tim.

Còn khuôn mặt của chàng họa sĩ trẻ trong bức ảnh kia bị mờ do mực in, khó mà nhận ra. Chỉ nhìn hình dáng và đường nét, dường như cũng có chút quen mắt.

[Nhiệm vụ hiện tại: Tiêu hủy đồ vật chứa âm khí [Đã hoàn thành].]

[Nhiệm vụ hiện tại: Hỗ trợ Lâm Truyện Phong áp chế nữ quỷ móc tim đã bị suy yếu.]

Tất cả đồ vật chứa âm khí ký thác sức mạnh đều đã bị hủy, nữ quỷ móc tim hoàn toàn bị chọc giận. Toàn bộ bảo tàng giống như một chiếc quan tài khổng lồ bỗng nhiên rung chuyển dữ dội, tiếng ầm ầm vang dội, bụi bặm và sỏi đá rơi xuống rào rào từ trên đỉnh tòa nhà cao tầng.

"Trả trái tim của ta... lại cho ta-!”

Nữ quỷ gào thét giận dữ, vô số âm khí như sương đen bốc lên từ dưới đất, xoắn lại thành hàng chục cột khói, bốc lên cuồn cuộn, bao trùm toàn bộ bảo tàng.

Chỉ cần tiếp xúc với sương mù đen, nơi bị dính vào lập tức trở nên lạnh buốt tê dại, như thể bị âm khí xâm nhập, da thịt đều chuyển sang màu xanh đen. Bất Kiến Hàn bất đắc dĩ phải lùi lại liên tục hàng chục bước, né tránh làn khói đen không ngừng bốc lên, rất nhanh đã bị dồn ép rời khỏi bảng điều khiển.

Quỷ tay nắm cửa bằng đồng với cái miệng đầy máu ở cổng chính bảo tàng bị ảnh hưởng bởi chấn động mạnh mẽ của âm khí, phát ra tiếng vù vù, hai mắt chảy dòng huyết quang, ánh sáng đỏ chiếu sáng toàn bộ quỷ vực u tối.

Lúc này, ngay cả khi Bất Kiến Hàn không mở Linh Thị cũng có thể nhìn thấy mọi vật trong quỷ vực bằng mắt thường.

Dưới ánh mắt kinh hoàng của Bất Kiến Hàn, sương mù đen cuối cùng cũng hội tụ thành một hình người khổng lồ, gầy gò trên không trung. Nữ quỷ cao hơn mười mét, mái tóc đen giương nanh múa vuốt bay ngược sáng, trên ngực có một lỗ hổng không ngừng bốc khói. Hai tay nàng khô khốc, mười ngón tay dài sắc nhọn, giống như móng vuốt sắc nhọn của loài chim. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -

Bất Kiến Hàn chỉ vừa mở Linh Thị nhìn nàng trong giây lát đã cảm thấy mắt trái đau nhức, toàn bộ tầm nhìn chuyển sang màu đỏ, tiếng chuông cảnh báo trong đầu vang lên liên hồi!

Nữ quỷ đuổi giết cậu trong phòng triển lãm lúc trước là cái gì? Cùng lắm chỉ là một mảnh tàn hồn mà nữ quỷ móc tim lưu lại trên đồ vật chứa âm khí để canh giữ! Giờ phút này, khi bản thể thật sự của nữ quỷ móc tim xuất hiện, cậu mới tỉnh ngộ, đừng nói đến việc dùng Linh Thị để đánh lui, ngay cả nhìn thẳng vào đối phương cậu cũng không làm được!

Cậu không lùi bước, cực kỳ dũng cảm, rất có cốt khí trừng mắt nhìn nữ quỷ, hít một hơi thật sâu, hét lớn: "Lâm Truyện Phong cứu tôi-!"

"Quỷ nô của cậu xong chưa vậy?!!!”

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, hai mắt của quỷ tay nắm cửa lóe ánh sáng đỏ, bóng tối trong bảo tàng Mỹ thuật ngọ nguậy, một con quái vật dị dạng hình con nhện tám chân từ tầng ba nhảy xuống, khiến nữ quỷ móc tim loạng choạng lùi lại.

Bất Kiến Hàn giật mình, tưởng rằng lại có thêm một con quỷ quái nữa phải đối phó. Đợi đến khi cậu bình tĩnh lại, nhìn kỹ thì thấy tám chân của con nhện khổng lồ dị dạng kia, lại được tạo thành từ vô số bàn tay, bàn chân cụt trắng bệch của xác chết, lòng bàn tay của mỗi bàn tay đều mọc một con mắt, còn phần bụng thì mọc một cái miệng khổng lồ nhe đầy răng nanh.

Mà ở vị trí gần giống với phần đầu của con nhện, một người bị tứ chi đứt lìa quấn chặt lấy phần thân dưới, chỉ lộ ra phần ngực trở lên, đó chính là Lâm Truyện Phong người điều khiển con quái vật nhện kết hợp từ xác chết bằng sức mạnh của năm quỷ nô!

"Trời đất ơi.” Bất Kiến Hàn lẩm bẩm: "Đây còn là con người sao...?”

Nữ quỷ móc tim gầm lên một tiếng, móng vuốt sắc nhọn chộp về phía ngực của con nhện xác chết. Con nhện đứng thẳng dậy, cái miệng lớn dưới bụng mở ra, hai hàm răng sắc nhọn khép lại cắn đứt bàn tay ma quỷ của nữ quỷ móc tim!

Chỗ bàn tay bị đứt của nữ quỷ bốc lên một làn khói đen, nàng ngửa đầu gào thét đầy giận dữ, vô số sợi tóc dài như kim thép bay lượn bỗng nhiên nổ tung, dồn sức lao về phía con nhện!

Trận chiến với boss đã bắt đầu!

"Đừng ngây ra đó, mau đi điều khiển gương hội tụ tấn công nàng ta!" Lâm Truyện Phong hét về phía Bất Kiến Hàn.

Trong khi nói, từ miệng của Lâm Truyện Phong người chỉ còn lại phần thân trên phát ra giọng nói quen thuộc với Bất Kiến Hàn, còn từ dưới bụng con nhện xác chết, lại phát ra một tiếng gào thét kỳ dị trầm thấp khác. Hai giọng nói hòa lẫn vào nhau, vang vọng trong đại sảnh bảo tàng Mỹ thuật rộng lớn.

"Chiếu vào vị trí trái tim của nàng ta!"

Bất Kiến Hàn lập tức chạy đi, nhân lúc Lâm Truyện Phong đang dây dưa với nữ quỷ, cậu né tránh những cột khói đen vẫn đang không ngừng phun ra trên mặt đất, chạy về phía bảng điều khiển.

May mắn thay, nữ quỷ móc tim dường như hoàn toàn không chú ý đến sự tồn tại của cậu, từ khi con nhện xác chết xuất hiện, nàng đã bị Lâm Truyện Phong thu hút toàn bộ sự chú ý.

"Trái tim của ta-" Nữ quỷ móc tim thét lên the thé: "Chính ngươi đã đánh cắp trái tim của ta! Trả nó lại cho ta-!"

Chỉ với hai lần tấn công, nàng đã xé nát một cái chân dài của con nhện xác chết, khiến khả năng giữ thăng bằng của Lâm Truyện Phong giảm mạnh, nhịp độ tấn công cũng trở nên vội vàng, trong một khoảnh khắc sơ suất đã bị nữ quỷ móc tim tóm lấy hai chân trước. May mắn thay, lúc này Bất Kiến Hàn đã chạy đến trước bảng điều khiển, xoay bánh răng điều khiển gương đồng, những điểm sáng phân tán của ánh nắng mặt trời lập tức được hội tụ!

Dựa vào kỹ thuật hội tụ ánh sáng được rèn luyện trong vô số lần bị nữ quỷ truy sát để tiêu hủy đồ vật chứa Âm Khí, Bất Kiến Hàn thành thạo xoay chuyển hướng hội tụ ánh sáng, một luồng ánh sáng mặt trời chiếu thẳng vào lỗ hổng trên ngực của nữ quỷ móc tim!

Ầm-!

Nữ quỷ móc tim như bị đại bác bắn trúng, cả người nàng chấn động dữ dội, ngửa đầu hét chói tai. Vị trí vốn trống rỗng trên ngực nàng như bị châm lửa bùng cháy dữ dội, xung quanh miệng vết thương xuất hiện một vòng vết bỏng đỏ rực như màu vàng kim.

Nữ quỷ móc tim bị thương nặng buộc phải di chuyển vị trí để tránh tia sáng hội tụ từ ánh nắng mặt trời, do đó đành tiếc nuối buông bỏ hai chân nhện mà nàng vất vả lắm mới tóm được.

Cùng lúc đó, thiết bị hội tụ ánh sáng mà Bất Kiến Hàn vừa sử dụng để tạo một đợt tấn công đã kích hoạt chế độ phòng ngừa nhiệt độ cao, bánh răng trở về vị trí cũ, luồng ánh sáng hội tụ lại phân tán thành những điểm sáng.

Cậu nghiến răng, nắm chặt bánh răng, chờ đến khoảnh khắc đếm ngược phòng ngừa nhiệt độ cao kết thúc lập tức xoay bánh răng một lần nữa, hội tụ ánh sáng.

Bên kia, Lâm Truyền Phong thoát khỏi sự khống chế của nữ quỷ móc tim, nhanh chóng bò lên tầng ba dọc theo bức tường, sau đó nhảy xuống, tấn công nữ quỷ móc tim bằng đòn tấn công rơi tự do. Nữ quỷ móc tim choáng váng, không thể động đậy, bị miệng đầy máu dưới bụng anh ấy cắn đứt thêm một cánh tay.

Gần như cùng lúc đó, đợt tấn công hội tụ ánh sáng thứ hai của Bất Kiến Hàn ập đến!

Ầm-!

Vị trí trái tim của nữ quỷ đã mất hai tay lại bị trọng thương, ánh lửa trên ngực chập chờn như thể bị dung nham ăn mòn. Còn hai cánh tay bị đứt của nàng không ngừng bốc khói đen, âm khí ngày càng dày đặc, ngay cả ánh sáng đỏ từ mắt quỷ tay nắm cửa cũng không thể xua tan chúng.

Mặt đất rung chuyển dữ dội, nữ quỷ móc tim đột nhiên bay lên không trung, xoay một vòng. Mái tóc dài của nàng hóa thành hàng trăm hàng ngàn ngôi sao băng đen lao xuống mặt đất!

Đánh đến mức nổi điên luôn rồi!

Lâm Truyện Phong lập tức đưa ra quyết định, bảy cái chân dài còn lại co duỗi một cái, nhảy lên tầng ba, đồng thời hét lớn về phía Bất Kiến Hàn: "Lão Hàn, mau trốn đi!"

Bất Kiến Hàn mắng lớn: "Mẹ kiếp! Cậu có chân dài thì kéo tôi trốn theo với chứ!”

Mặc dù nói vậy, nhưng động tác của cậu không hề chậm chạp. Mở Linh Thị, ngẩng đầu lên liếc mắt một cái đã dự đoán được điểm rơi của những ngôi sao băng âm khí, xoay người chạy về hướng khu vực an toàn.

Những nơi bị sao băng âm khí rơi trúng đều hình thành một lốc xoáy đen không đáy, nếu có thi thể du khách may mắn nằm ngay trên lốc xoáy đen, sẽ bị chìm vào trong lốc xoáy âm khí, bị ăn mòn thành một đống bọt máu.

Nếu trò chơi này có thể hiển thị thanh máu của nhân vật và boss, Bất Kiến Hàn tin chắc rằng khi nữ quỷ móc tim nuốt chửng thi thể của nhiều du khách như vậy, cậu nhất định sẽ nhìn thấy thanh máu đã bị đánh cạn của nàng đang từ từ hồi phục.

Cho đến khi những ngôi sao băng âm khí cuối cùng cũng rơi xuống hết, nữ quỷ móc tim xoay người trở lại mặt đất. Sau khi tung ra chiêu cuối, dường như nàng đang rơi vào trạng thái suy yếu trong thời gian ngắn, đầu cúi thấp, rên rỉ u uất, Bất Kiến Hàn thậm chí còn mơ hồ nhìn thấy hai giọt nước mắt đen tuyền ngưng tụ từ âm khí lăn xuống, rơi trên sàn nhà đại sảnh bảo tàng Mỹ thuật.

Hai giọt nước mắt ấy, như chứa đựng sức lay động vô hạn. Cùng lúc rơi xuống, một nỗi tuyệt vọng và đau buồn dày đặc, nặng nề, bỗng nhiên lan tỏa như gợn sóng, trong nháy mắt siết chặt lấy trái tim của Bất Kiến Hàn.

Thế nhưng ngay lúc này, Lâm Truyện Phong từ trên trời giáng xuống, một lần nữa tung ra một đòn tấn công rơi tự do, đánh cho nữ quỷ choáng váng, đồng thời gọi Bất Kiến Hàn: "Cho nàng ta đòn kết liễu đi!"

Bất Kiến Hàn kinh hãi hoàn hồn.

Cậu xua tan cảm xúc kỳ lạ trong lòng, chạy về phía bảng điều khiển. Bảng điều khiển cũng không may bị trúng đòn trong trận mưa sao băng dữ dội vừa rồi, mặt đất phía dưới đen kịt, sâu hun hút. Nhưng Bất Kiến Hàn không kịp quan tâm nhiều, điều khiển bánh răng xoay chuyển hướng hội tụ ánh sáng.

Tia sáng vàng rực cuối cùng giống như mũi tên sắc bén của quạ ba chân, xuyên thẳng qua trái tim của nữ quỷ móc tim!

"A-!!!"

Nữ quỷ thét lên thảm thiết, tiếng thét chói tai vang vọng khắp bốn bức tường. ( truyện trên app T Y T )

Vô số ngôi sao ánh sáng màu vàng kim bắn ra từ người nàng, thân thể ma quỷ đen tuyền rắn chắc trong nháy mắt trở nên mờ ảo, trong suốt. Bất Kiến Hàn mừng thầm trong lòng, đang định rút lui nhưng hai chân cậu bỗng cứng đờ tại chỗ, không nghe theo sự điều khiển!

Như bị dội một chậu nước đá lên đầu, cậu cúi đầu xuống chỉ thấy vô số bàn tay ma quỷ đen sì, mờ ảo, vươn ra từ lốc xoáy đen trên mặt đất, như một chuỗi dây xích sắt thép, siết chặt lấy bắp chân cậu!

Cảm giác lạnh lẽo tê dại lan dần từ hai chân lên trên, lan đến bắp đùi, eo, ngực, cho đến khi cả người cậu không thể cử động được nữa.

Đừng mà.

Bất Kiến Hàn tuyệt vọng nghĩ.

Boss sắp bị đánh bại rồi, thế mà cậu lại ngã ngựa ở phút cuối cùng sao?

Nữ quỷ móc tim vùng vẫy bay lên không trung, đập lung tung vào các bức tường, khiến cả tòa nhà bảo tàng Mỹ thuật rung chuyển dữ dội, bụi đất đá vụn rơi xuống ào ào. Nàng hét lên lần cuối, thân thể ma quỷ suy yếu không ngừng bốc khói, gần như không thể duy trì hình dạng, từ từ tan biến trong không trung.

Đột ngột nàng dừng lại giữa không trung.

Nàng quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào Bất Kiến Hàn.

"Lão Hàn, mau trành ra-!”

Tiếng nhắc nhở đầy hoảng hốt của Lâm Truyện Phong vang lên, nhưng đã quá muộn.

Bất Kiến Hàn đã bị âm khí xâm nhập, cả người tê liệt.

Bất Kiến Hàn cảm thấy ngực lạnh toát, âm khí đang thấm vào người. Trong ánh mắt kinh hoàng và vẻ mặt đầy kháng cự của cậu nữ quỷ móc tim lao xuống, khuôn mặt dữ tợn của nàng càng lúc càng phóng đại trước mắt cậu, lao thẳng vào người cậu!

Bất Kiến Hàn tuyệt vọng nhắm mắt lại.

Trước khi ý thức chìm vào bóng tối lạnh lẽo, một ý nghĩ đột nhiên lóe lên trong đầu cậu.

Mẹ kiếp, đây là kịch bản giết người!

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play