Nhiệm vụ chính tuyến cuối cùng cũng cập nhật, Bất Kiến Hàn cảm động đến nỗi nước mắt lưng tròng.
Theo kinh nghiệm mà nói, thường khi câu chuyện đã rõ ràng, mà xuất hiện những nhiệm vụ kiểu như "trốn thoát khỏi nơi nào đó" hay "sống sót đến thời điểm nào đó" mà không có điều kiện cụ thể, thì có nghĩa là tiến trình trò chơi đã gần đến trận đấu boss và kết thúc trò chơi.
Chỉ cần vượt qua chướng ngại cuối cùng này, cậu sẽ có thể rời khỏi nơi quỷ quái này!
Sau khi ra ngoài, cậu nhất định sẽ nhồi nhét hòm thư của nhà phát triển bằng những lá thư phàn nàn!
Hy vọng sống sót, Bất Kiến Hàn cảm thấy cánh tay cũng có thêm sức mạnh, bắt đầu tích cực lục lọi khắp thư phòng.
Trong tất cả các bản đồ của trò chơi này, thư phòng không chỉ rộng lớn mà còn là nơi có nhiều vật phẩm tương tác nhất, ngay cả mô hình cũng được thiết kế tinh xảo hơn rất nhiều so với các bản đồ khác. Từ chiếc thang trong góc, bàn làm việc và đèn bàn trên đó, cho đến từng cái giá sách, thậm chí là từng cuốn sách trong giá, tất cả đều có thể sử dụng được.
Dường như toàn bộ ngân sách của nhà phát triển đều đã tập trung vào đây.
Bất Kiến Hàn có lý do để tin rằng cái đầu và thân thể đã mất của mình cũng nằm trong đây.
Vì có quá nhiều vật phẩm có thể tương tác, Bất Kiến Hàn nhất thời không biết nên bắt đầu từ đâu. Cuối cùng, sau khi lục soát kỹ lưỡng khắp thư phòng, cậu chỉ tìm được một cái lốp dự phòng có thể sử dụng.
Tuy nhiên, khi cậu bước đến bên cửa sổ, phát hiện ra cửa sổ này cũng có thể tương tác, và...
[Lời nhắc: Bạn cần một cây xà beng.]
Đến rồi, cuối cùng cũng đến rồi!
Trong trò chơi kinh dị, ”thanh kiếm thần của ngành vật lý”(1) có thể đến trễ, nhưng không bao giờ thiếu!
(1) Nói về cái đòn bẩy (cây xà beng) trong câu nói của nhà Vật Lý học Archimedes “Hãy cho tôi một điểm tựa, tôi sẽ nhấc bổng Trái Đất lên”.
Vừa rồi Bất Kiến Hàn đã lật tung thư phòng nhưng không thấy cây xà beng ở đâu. Cậu nhìn vào thanh vật phẩm, thấy chìa khóa con Gà.
Một phút sau, Bất Kiến Hàn xuất hiện trước cửa căn phòng cuối cùng ở hành lang.
Cậu dùng chìa khóa con Gà để mở cửa căn phòng và bước vào phòng cuối cùng.
Trong phòng Gà, một mùi hôi thối nồng nặc xộc lên mũi. Mùi như xác chết thối rữa trong hầm rượu suốt nhiều năm, hoặc như mùi máu đông thành cục, lẫn với mùi hôi thối của chất thải, và cả mùi hoá chất độc hại nữa.
Bất Kiến Hàn giơ cao đèn pin.
Đây là một căn phòng tra tấn.
Một chiếc ghế bập bênh đã được cố định dưới đáy, biến thành một cái ghế tương tự như ghế phẫu thuật nha khoa, với các khe hở đầy vết máu đen. Bên cạnh ghế bập bênh là một bàn dụng cụ với dao phẫu thuật, các dụng cụ kim loại tinh xảo khác nhau. Dưới bàn dụng cụ là những hũ hoá chất bảo quản lớn và cả thủy ngân lỏng. Bốn bức tường bị nhuốm đầy máu, vết máu chảy dọc theo các khe tường, chưa kịp rơi xuống đất đã đông cứng lại. Trên sàn nhà cũng có những vết bẩn màu đỏ nâu và vàng dầu loang rộng.
Truyền thuyết kể rằng, trong triều đại cũ có một hình phạt tàn khốc gọi là "Triển Điệp Dực"(2). Trong quá trình hành hình, đao phủ sẽ bắt đầu cắt từ đốt sống lưng, một nhát dao cắt ngang da ở lưng, sau đó đổ thủy ngân vào các khe hở giữa da, mỡ và cơ, để lột da người nguyên vẹn.
(2)Triển Điệp Dực: mở cánh bướm
Lớp da tách ra khỏi cơ, khi được dùng dao nhấc lên, mỏng và trong suốt. Da ở lưng được tách ra dọc theo vết cắt, giống như đôi cánh bướm mở rộng, vì vậy hình phạt này có tên là "Triển Điệp Dực".
Trong thoáng chốc, Bất Kiến Hàn nghe thấy bên tai tiếng vô số tiếng vọng. Đó là tiếng thét đau đớn của những linh hồn bị hành hạ trước đây.
Cậu bước vào phòng tra tấn, dưới chân cảm thấy ướt nhẹp và dính dính, phát ra âm thanh lẹp bẹp, như đang giẫm lên máu đang dần khô lại.
Cây xà beng nằm ở góc phòng, không khó để tìm. Trên đó dính máu đông, có vài vết gỉ sét, khi cầm lên cảm giác vô cùng nặng nề.
[Nhận được vật phẩm: Xà beng x1.]
Bất Kiến Hàn cầm xà beng trở lại thư phòng.
Cửa sổ bị kẹt rất chặt, có vẻ như các khớp hoạt động đã bị ngấm nước mưa và rỉ sét, chỉ còn lại một khe hở rất nhỏ ở đáy. Bất Kiến Hàn đút xà beng vào, gần như dồn hết sức lực để cạy mở cửa sổ.
Ngay lập tức, không khí trong lành và tự do ập vào, tràn ngập thư phòng, gột rửa sạch sẽ những hơi thở ẩm mốc và mục nát trong biệt thự.
Dưới cửa sổ là mái hiên của cầu thang ngoài trời. Do vị trí của thư phòng, mái hiên này nằm ở khoảng giữa của chiều cao từ cửa sổ đến mặt đất.
Bất Kiến Hàn chỉ cần trèo ra khỏi cửa sổ, nhảy lên mái hiên, sau đó từ mái hiên nhảy xuống đất là có thể đi đến khu vườn trước nhà. Từ bức tường của khu vườn trước, cậu chỉ cần trèo qua là có thể rời khỏi biệt thự chết tiệt này ngay lập tức, trốn thoát khỏi nơi đây. ( truyện trên app T Y T )
Nhưng cậu không nhảy.
Cậu quay trở lại thư phòng, bắt đầu đẩy giá sách và thang.
Cậu dùng thang gỗ và giá sách để tạo thành một góc, nghiêng về phía cửa thư phòng. Sau đó cậu kéo ra một đống sách từ giá sách, xé rách các trang, vò nát rồi ném lung tung trên sàn. Tiếp đó, cậu lấy từ túi đồ ra một can xăng, đổ một nửa lên giá sách gần cửa và những trang sách rải rác trên sàn nhà. Sau đó cậu cẩn thận mở cửa phòng ra một khe nhỏ, treo nửa căn xăng còn lại ở trên cánh cửa.
Sau đó, cậu rút dây điện của đèn bàn, buộc một đầu vào một chân của thang gỗ, đầu kia nắm chặt trong tay mình, cuối cùng đổi cho điện thoại một viên pin dự phòng mới.
Cậu thực sự có thể bỏ đi như vậy.
Nhưng cậu không thể chịu đựng được, không thể nhắm mắt làm ngơ khi biết rằng người bạn đã giúp đỡ mình bị người khác ngược đãi và sát hại.
Cậu cũng không thể quên cảnh tượng vợ chồng họ Lâm bị giết chết ngay trước mắt vì đã giúp mình che giấu.
Cậu vẫn nhớ đã hứa với Lâm Tứ trong phòng tranh rằng sẽ báo thù cho bảy anh em họ, để tất cả những linh hồn vô tội bị mắc kẹt ở đây đều được giải thoát.
Huống chi cậu cũng không bao giờ có thể tha thứ và càng không thể quên được cảnh tượng mình bị biến thái cùng bọn quỷ đồng thời dọa đến tè ra quần, và cả nỗi nhục bị nhốt trong tủ chỉ vì một chiếc chìa khóa rỉ sét giấu trong nhà vệ sinh, cùng với nỗi sợ hãi bị mười cân chìa khóa hành hạ suốt đêm!
Ngọn lửa báo thù đang cháy bùng bùng, chiếc bật lửa sắp hết dầu và “thanh kiếm thần của ngành vật lý” đã mang lại cho cậu vô hạn dũng khí và sức mạnh.
Bất Kiến Hàn lao tới cửa sổ, giơ ngón giữa về phía bóng tối dày đặc bên ngoài, hét lớn thách thức: “Tôi ở đây! Nhìn thẳng vào tôi đi, đồ khốn!”
Trong khu vườn tối tăm, dường như có thứ gì đó bất ngờ quay đầu lại, đôi mắt sáng rực đáng sợ nhìn chằm chằm vào Bất Kiến Hàn.
Bất Kiến Hàn gầm lên: “Đến solo nào! Ai thắng người đó là bố!”
Đến đây nào, đồ khốn!
Thời khắc quyết chiến đã đến!
Quái vật trong vườn bắt đầu di chuyển. Gã nhanh chóng lao về phía cầu thang ngoài trời, tiếng bước chân "bịch bịch" vang lên liên tục. Bất Kiến Hàn gần như có thể hình dung cảnh tượng Kẻ lột da bò lên cầu thang ngoài trời với tốc độ đáng kinh ngạc. Kẻ lột da chạy vào hành lang, chỉ trong chớp mắt đã tới trước cửa phòng sách.
Bất Kiến Hàn vội vàng quay trở lại giữa phòng sách, nhặt lên dây đèn bàn đã chuẩn bị sẵn từ trước.
Một giây sau, Kẻ lột da phá cửa xông vào!
"Xoảng!" Một tiếng, cái bình xăng được đặt trên khe cửa đổ xuống, nửa bình xăng còn lại hất tung lên người Kẻ lột da, khiến gã sững người vì bất ngờ.
Bất Kiến Hàn tranh thủ kéo mạnh dây đèn bàn trong tay. Cái thang gỗ chao đảo, bị giật mạnh đổ xuống đất kéo theo giá sách đang được nó đỡ cũng đổ sập xuống. Giá sách đập mạnh vào tường rồi rơi xuống, chặn kín cửa phòng sách!
Cả hai bên đều không còn đường lui.
Giá sách đổ khiến sách trên giá rơi xuống như tuyết lở, nhanh chóng chôn vùi Kẻ lột da. Gã bị sách đè xuống đất, nửa thân dưới bị ngập trong đống sách đã thấm đầy xăng, tay thì không ngừng quờ quạng trong không khí, miệng gào thét giận dữ.
Bất Kiến Hàn nhanh chóng ném sợi dây đèn bàn đi, thay vào đó lấy chiếc bật lửa từ ngăn vật phẩm ra và nhanh chóng mở nắp bật lửa!
… Bật lửa chỉ phát ra hai tia lửa nhỏ.
Không có gì ngạc nhiên khi chiếc bật lửa sắp hết dầu này chẳng thể cháy lên nổi!
Bất Kiến Hàn cảm thấy mồ hôi lạnh bắt đầu chảy ra.
Cậu thử bật lửa lại hai lần nữa, nhưng bật lửa chỉ tiếp tục phát ra tia lửa mà không cháy lên. Tuy nhiên, trong khoảng thời gian cậu loay hoay với bật lửa, Kẻ lột da đã thoát ra khỏi đống sách đè lên mình, tay cầm chiếc búa lớn, cơ thể máu thịt bầy nhầy đứng dậy từ dưới đất!
Trận chiến với Boss chắc chắn không thể dễ dàng như vậy—
Không còn thời gian để thử bật lửa nữa, Bất Kiến Hàn cầm điện thoại bằng tay trái để chiếu sáng, tay phải nhanh chóng đổi bật lửa thành cây xà beng trong ngăn vật phẩm, chuẩn bị chiến đấu với Kẻ lột da!
Giai đoạn đầu của trận đấu với Boss, Kẻ lột da cầm chiếc búa lớn liên tục lao vào tấn công Bất Kiến Hàn và cố gắng dùng chiếc búa để đánh cậu. Chiếc búa này có sức sát thương rất cao, chỉ cần chạm nhẹ một chút là Bất Kiến Hàn đã thấy trước mắt mình đỏ rực, tai ù lên với cảnh báo sắp chết.
Bất Kiến Hàn phải liên tục né tránh các đòn tấn công của Kẻ lột da và cần phải giữ khoảng cách gần để có thể luồn ra sau lưng Kẻ lột da, nhằm tạo cơ hội đánh trả bằng cây xà beng.
Cậu nhận ra rằng, có vẻ như do lần trước trong trận truy đuổi, cậu đã dùng chiếc búa lớn đập gãy xương đòn bên trái của Kẻ lột da. Khi cậu tấn công vào vai trái của Kẻ lột da, tên quái vật này sẽ gào lên đau đớn và động tác trở nên chậm chạp hơn nhiều.
Phát hiện ra quy luật này, cậu bắt đầu tập trung tấn công vào vai trái của Kẻ lột da, từng cú đánh càng lúc càng mạnh hơn.
Đánh khoảng bảy, tám cú, cơn đau dữ dội và vết thương ở vai trái cuối cùng đã khiến Kẻ lột da hoàn toàn mất kiểm soát.
Gã phát ra một tiếng gào thét vang dội, ném chiếc búa thẳng vào Bất Kiến Hàn, trúng vào cánh tay phải của cậu!
"A!"
Bất Kiến Hàn hét lên vì đau đớn. Chiếc búa sau khi trúng cánh tay cậu đã bay ra ngoài cửa sổ, nhưng cây xà beng trong tay cậu cũng bị đánh rơi cùng lúc đó.
Cây xà beng rơi xuống sàn gỗ, phát ra tiếng "đinh đang" khi nó lăn đi, cuối cùng rơi vào một vũng xăng.
Lúc này, nếu cậu quay lại nhặt cây xà beng, chắc chắn người cậu sẽ bị dính xăng. Một khi căn phòng bốc cháy, Bất Kiến Hàn sẽ không thể tránh khỏi cái chết trong biển lửa.
Giờ đây cậu đã không còn vũ khí trong tay, chỉ có thể chạy trốn liên tục!
Tận dụng lực từ cú đập của chiếc búa, Bất Kiến Hàn nhanh chóng tạo khoảng cách với Kẻ lột da. Kẻ lột da nhặt lên vài cuốn sách bìa cứng và ném mạnh về phía cậu. Bất Kiến Hàn vừa né tránh vừa nghe thấy tiếng gào thét đầy phẫn nộ của Kẻ lột da.
"Tại sao mày lại chạy trốn, tại sao mày không yêu tao, tại sao mày lại làm tổn thương tao! Tao đã làm gì không tốt sao, mày còn không hài lòng điều gì nữa?!"
"Tao có thể làm rất nhiều điều cho mày, tao cũng có thể biến thành hình dạng mà mày thích! Mày hãy ở lại bên tao có được không?"
"Mày đừng mong chạy thoát! Tao muốn mày yêu ta, mày phải yêu tao! Tất cả chúng mày đều phải yêu tao!!!"
Giai đoạn thứ hai của trận đấu với Boss đã bắt đầu.