"Cậu đã lâu chưa về ký túc xá, chúng tôi trước đây đều rất tò mò về cậu."
Vương Lâm vốn là người nói nhiều, dù biết Văn Điềm không quá thích trò chuyện, nhưng hắn cũng chẳng ngại mà tiếp tục nói: "À, đúng rồi, bọn tôi đã tắm rửa xong, lát nữa cậu cứ vào phòng tắm là được."
Văn Điềm lễ phép đáp lại: "Cảm ơn," rồi bước vào phòng.
Trong phòng có giường ngủ trống, có lẽ là của cậu. Vì lâu không ai quét dọn nên chiếc giường có một lớp bụi mỏng, chăn nhăn nhúm.
Văn Điềm phủi khăn trải giường một chút rồi ngồi lên.
Cậu lấy quần áo để tắm ra rồi bước vào phòng tắm. Vừa tắm xong bước ra đã bị Vương Lâm đang nằm trên giường gọi lại.
Vương Lâm chắp tay trước ngực, vẻ mặt cầu xin: "Văn Điềm giúp tôi lấy quần áo ở cửa sổ đi, chiếc áo màu đen có chữ tiếng Anh đó. Hôm nay tôi đi học mệt quá không muốn cử động, làm ơn giúp tôi đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT