Khúc Ngọc nhướng mày, không chút khách khí nói: “Đừng chặn đường, cút ngay.”
Nói xong, y đẩy Văn Điềm ra định rời đi . Văn Điềm có chút sốt ruột, sợ rằng nếu Khúc Ngọc đi mất, sẽ không có cơ hội tìm lại được người, vội vã bước lên trước, giữ chặt cánh tay y.
Khúc Ngọc liền gạt tay cậu ra, mặt đỏ bừng, giọng nói giận dữ như thể không tin được: “Đừng chạm vào tôi! Cậu lúc nào cũng thích sờ soạng nam nhân à? Thật ghê tởm!”
Văn Điềm: “?”
Văn Điềm không hiểu vì sao chỉ là chạm vào y một chút mà Khúc Ngọc lại tức giận như vậy. Cậu nhìn lại tay mình, thực sự rất sạch sẽ, chẳng có gì dơ bẩn.
Có vẻ như Khúc Ngọc thật sự ghét cậu đến mức chỉ cần có chút tiếp xúc cơ thể là đã nổi giận.
Văn Điềm không biết mình đã làm gì để đắc tội Khúc Ngọc, nhưng hiện tại cậu cũng không quá quan tâm điều đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT