Không biết đã bao lâu trôi qua, lâu đến mức vết thương trên vai Tông Chính Tiêu đã tê dại, lâu đến mức bầu trời đầy sao, lâu đến mức mái tóc ướt của cả hai bị gió lạnh thổi đến gần như khô đi, Nhung Âm mới chậm rãi buông miệng ra.
Nửa khuôn mặt y dính đầy máu của Tông Chính Tiêu, đôi môi đỏ tươi kết hợp với chiếc răng nanh sắc bén khiến y trông chẳng khác nào một lệ quỷ vừa bò lên từ địa ngục, vừa yêu dị vừa đáng sợ.
Tông Chính Tiêu vừa mất máu vừa bị lạnh đến sắc mặt tái nhợt. Hắn vén một lọn tóc rối dính trên má Nhung Âm, dịu dàng hỏi:
“Trễ thế này rồi, có đói bụng không?”
Nhung Âm chỉ lặng lẽ nhìn hắn, không đáp.
Tông Chính Tiêu thử thăm dò thêm một câu:
“Ta gọi Lục Nga đến hầu hạ ngươi rửa mặt, xong rồi ăn cơm nhé?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play